Sunday, July 13, 2025

PHỤC VỤ HAY PHỤ VỤ?

 Nhiều người bảo: “Làm gì thì làm, đừng đụng tới mấy chuyện giáo xứ, dễ va chạm lắm!”

Nhưng nếu cứ sợ va mà ai cũng né, thì ai dọn ghế, ai cắm hoa, ai lo cái bóng đèn cháy ngoài nhà thờ?

Cho nên… hôm nay xin mạn phép viết vài dòng. Không phải để dạy ai, càng không phải để dìm ai, mà chỉ là để cùng soi lại chính mình trong cái gương mang tên "Phục vụ."

Thời đại nào, xứ sở nào, đâu đâu cũng thấy các “group giáo xứ” đăng hình rót nước, kê ghế, treo cờ với những caption thật sâu: “Phục vụ là vinh dự!”
Nhìn hình thì thấy tay bê bình trà, nhưng đọc caption thì tưởng đang... dọn đền thánh Giêrusalem.
Phục vụ thật sự không cần phô trương. Vì nếu tâm trong sáng, việc làm thầm lặng cũng tỏa hương.

Ừ thì... đúng! Nhưng mình cũng tự hỏi: phục vụ hay... phụ vụ?
(Vụ danh, vụ ghế, vụ hình ảnh?)

Mới tham gia vài kỳ họp, nói chuyện như cố vấn Vatican. Mới lau bụi tượng thánh một buổi, hôm sau đăng tám tấm hình, tag hết cả ban mục vụ.
Chỉ cần rót ấm trà, bưng đĩa bánh là kể như vừa tổ chức xong bữa Tiệc Ly thời hiện đại.

Phục vụ kiểu ấy tiếng là “lo việc chung”, nhưng lòng lại “lo mình nổi”. Việc nhẹ thì chen nhau làm. Việc nặng thì… “em bận!”
Giáo xứ không thiếu người biết phát biểu, chỉ thiếu người biết phát... nguyện. Không thiếu người xin được “chọn mặt gửi vàng”, chỉ thiếu người chịu “làm nền cho Thánh Giá”.

Người phục vụ thật sự là người:
– Không cần danh, mà việc vẫn xong.
– Không cần vỗ tay, mà lòng vẫn vui.
– Không cần ngồi ghế đầu, nhưng luôn đứng sau dọn dẹp ghế sau cùng.

Phục vụ là khiêm hạ, là hy sinh. Là ánh sáng của tình yêu, chứ không phải ánh đèn sân khấu.

Nếu bạn chọn dấn thân, xin giữ trong tim một kim chỉ nam đơn sơ thôi:
"Mến Chúa – Yêu Người."
Thế là đủ. Thế là đáng quý hơn mọi chức danh.

Giữa một thế giới đang chạy theo "nổi bật", mong rằng ta còn đủ lặng để thu mình lại, đủ sâu để thấm một chữ TÂM, và đủ thật để sống đúng tinh thần:
“Phục vụ không phải để lên chức, mà để hạ lòng.”

Chúc tất cả những ai đang góp công - góp sức - góp tâm - âm thầm không cần vỗ tay… luôn nhận được nụ cười từ trời cao, và bình an trong từng việc nhỏ.

Mến Chúa - Yêu Người. Thế là đủ.
Ai hiểu được câu này, chắc chắn không cần thêm huy hiệu gắn ngực.

PHỤC VỤ HAY PHỤ VỤ?

Vô nhóm chưa lâu đã nổ vang,
Họp chưa mở miệng đòi ghế sang.
Kêu tên thì đứng như đang diễn,
Nhắc việc thì lui tựa kẻ phang.
Giúp lễ ba lần đăng tám bận,
Rót trà một bữa kể mười trang.
Ai ơi! Phục vụ đừng làm tướng,
Nơi chốn tôn nghiêm nên khẽ khàng.

No comments:

Post a Comment