Tuesday, August 5, 2025

PHẬN CỎ HOANG

Có những điều bé nhỏ trong đời mà ta vẫn vô tình bỏ quên.
Như cỏ mọc lặng lẽ, sống âm thầm, và xanh lên bằng tất cả sức mình, dù chẳng ai để ý.

“Phận Cỏ Hoang” không chỉ là câu chuyện của một thân phận bị lãng quên, mà còn là tiếng thở dài của những yêu thương không thành lời, những giấc mộng không thành hình.

Cỏ không giận, chỉ nhớ.
Không trách, chỉ buồn.

Và đôi khi, điều day dứt nhất không phải là một tình yêu đã tàn, mà là ánh mắt từng lỡ quay đi.

PHẬN CỎ HOANG

em chỉ là ngọn cỏ,
nhỏ mọc ở ven đường.
dầu dãi với gió sương,
nhoè nhoẹt khi mưa xuống.

anh là cánh chim phượng,
ngang trời bay qua luôn.
có bao giờ anh buồn,
đời cỏ mà thương tiếc.

cỏ cũng từng xanh biếc,
trong giấc mộng vô thường.
cũng từng toả sắc hương,
bướm ong về nhảy múa.

đến khi thân cỏ úa,
chân anh dẫm qua đường.
không ngoái nhìn lệ vương,
dù một lần không có.

rồi gió cũng qua đó,
xô cỏ vào rã rời.
có ai từng một thời,
nhìn cỏ mà thương hại.

nếu mai anh quay lại,
cỏ đã thành khô khan.
gió ru buồn ngút ngàn,
chẳng còn xanh như cũ.

cỏ chưa từng ấp ủ,
mộng đời sẽ cao sang.
chỉ mong một ánh vàng,
cho ấm ngày giông tố.

nhưng mây kia vội đổ,
mưa giăng kín bốn mùa.
cỏ chờ anh như xưa,
dù gió về xé nát.

trong kiếp đời man mác,
cỏ là ai giữa đời.
không tên và không lời,
một dáng hình cô độc.

anh giờ như cơn lốc,
qua đời cỏ rất nhanh.
để lại gió mong manh,
và nỗi niềm rách rưới.

cỏ vẫn hoài không nói,
chuyện một thời yêu anh.
chỉ lặng thinh chân thành,
chôn niềm riêng trong đất.

nếu một lần anh thật,
đặt tay lên tim này.
sẽ thấy gió đang lay,
cũng là vì anh đến.

Mỗi người đi qua đời nhau, đều để lại một dấu lặng.
Cỏ đã từng xanh vì anh, đã từng chờ dưới mưa, đã từng thầm thì với gió về một niềm tin mong manh.

Nhưng rồi mùa cũng qua, người cũng xa.

Bài thơ khép lại, nhưng nỗi niềm thì còn đó – như một lớp rêu phủ trên ký ức, như mùi cỏ khô trong gió cuối mùa.

“Phận Cỏ Hoang” không chỉ viết về cỏ,
mà là về tất cả những điều giản dị, khi yêu thật lòng, nhưng lại không được gọi tên.

Vậy thôi,
cỏ biết…
và cỏ vẫn xanh.


No comments:

Post a Comment