Em là gió, anh là mây,
Se duyên gặp gỡ tháng ngày yêu thương.
Tay trong tay giữa con đường,
Tình ta như sóng, muôn phương tràn đầy.
Valentine đến, nắng lung lay,
Hoa hồng hé nở, tình say đắm lòng.
Mắt cười trong ánh chiều hồng,
Lời yêu rót nhẹ, mênh mông cõi lòng.
Dẫu mai gió cuốn phương nào,
Tình yêu chân thật, ngọt ngào chẳng phai.
Bên nhau chẳng ngại đường dài,
Anh là duyên, em là mãi mãi...
🌹💖 Chúc ai đó có một Ngày Tình Nhân ấm áp, đầy yêu thương! 💖🌹
Gió và mây – một cặp đôi chẳng thể tách rời, như duyên phận của những người yêu nhau, luôn tìm về nhau dẫu bao xa cách. Gió phiêu lãng, mây dịu dàng, cả hai cứ thế quấn quýt trên bầu trời rộng lớn, để lại những vệt tình yêu nhẹ nhàng mà sâu sắc.
Tình nhân hỡi, có phải ta cũng như gió với mây, trôi qua đời nhau trong bao lần gặp gỡ, để rồi lặng lẽ nhận ra: dù có đi đâu, trái tim vẫn thuộc về một người duy nhất? Đôi khi ta nghĩ rằng tình yêu là duyên số, là sự an bài của trời đất, nhưng có lẽ chính lòng người mới quyết định gió có còn theo mây, hay mây có ngừng trôi để giữ lấy gió trong vòng tay.
Dẫu cuộc đời nhiều giông bão, dẫu gió có mạnh đến đâu, mây vẫn dịu dàng ôm trọn. Chỉ cần ta còn tin vào tình yêu, còn muốn cùng nhau đi hết đoạn đường dài, thì dù thế gian đổi thay, gió và mây vẫn mãi bên nhau… như một định mệnh đẹp nhất trong đời.
Tình nhân hỡi, ta là gió với mây,
Trôi phiêu lãng giữa trời xanh bát ngát.
Bốn phương trời, đâu là nơi phiêu bạt,
Chỉ cần anh, em chẳng ngại xa xôi.
Tình yêu đó, như trăng sáng trên trời,
Chưa cất tiếng, mà tim mình rung động.
Bên anh mãi, dẫu đời bao gió lộng,
Nắm chặt tay, mình thắp sáng yêu thương.
Mưa hay nắng, lòng ta vẫn vấn vương,
Là duyên nợ hay kiếp nào thúc hối?
Dẫu thế nào, em vẫn xin chung lối,
Bởi yêu anh là lẽ sống trên đời.
Gió bay mãi, tìm mây giữa chơi vơi,
Mây lặng lẽ ôm gió vờn sắc hạc.
Dẫu ngược lối, em chẳng hề bước lạc,
Bởi con tim đã gửi trọn về anh.
Bàn tay nhỏ nắm một trời mong manh,
Dẫu bão tố, cũng không hề buông bỏ.
Đường phía trước, dù gai hay hoa đỏ,
Có anh rồi, tất cả hóa bình yên.
Tình nhân hỡi, ta say đắm môi mềm,
Gió và mây hòa vào nhau tha thiết.
Dẫu thế gian có bao điều ly biệt,
Tình đôi mình vẫn mãi chẳng hề phai.
Giữa muôn trùng, ta tìm thấy hình hài,
Của duyên kiếp, của một đời mong ước.
Đừng xa nhé, đừng lặng thinh cất bước,
Bởi yêu thương đâu dễ kiếm trong đời.
Tình nhân hỡi, ngày xanh mãi rạng ngời,
Bên em nhé, đừng bao giờ thay đổi.
Dẫu biển cạn, hay trời kia rẽ lối,
Mình bên nhau, đến tận cuối cuộc đời.
Gió và mây, chẳng thể nào chia phôi,
Anh với em, tình vững bền muôn thuở.
Dẫu phong ba hay tháng ngày trăn trở,
Chỉ cần yêu, ta mãi mãi bên nhau.
Hãy ôm em như sợ phút phai màu,
Và hôn nhẹ như ban đầu gặp gỡ.
Gió và mây, ngàn năm chung hơi thở,
Mãi vẹn nguyên như thuở mới yêu nhau.
No comments:
Post a Comment