Wednesday, December 10, 2025

CHỈ NGẦN ẤY THÔI

Có những ngày, ta không cần tìm kiếm điều gì lớn lao, chỉ cần một chút nắng dịu dàng len qua khung cửa sổ vào buổi sớm. Ánh nắng ấy mong manh thôi, không rực rỡ như mùa hè, không gay gắt khiến người ta phải né tránh, mà mềm mại và ấm áp, vừa đủ để hong khô cái lạnh còn đang vương lại của mùa đông. Trong khoảnh khắc ấy, căn phòng sáng hơn một chút, lòng người cũng nhẹ đi một chút.

Chỉ cần vậy thôi, một tia nắng như lời chào khe khẽ của Giáng sinh, nhắc ta nhớ rằng yêu thương đôi khi đến rất chậm, rất khẽ, nhưng luôn đúng lúc. Ánh nắng sưởi ấm không chỉ đôi tay, mà còn chạm đến những khoảng lặng sâu trong tim, nơi chất chứa mệt mỏi, ưu tư suốt cả năm dài. Nó giống như một cái ôm không lời, đủ tinh tế để xoa dịu, đủ nhẹ nhàng để người ta mỉm cười.

Giữa những ngày đông lạnh, khi phố xá bận rộn với đèn màu và tiếng nhạc Noel, một chút nắng ban mai cũng đủ khiến ta thấy lòng an yên. Hạnh phúc hóa ra thật giản dị, chỉ cần ta biết dừng lại và cảm nhận.


Chỉ cần chút nắng ban mai,
Len qua khung cửa, trải dài giấc mơ.
Giữa mùa đông lạnh thờ ơ,
Ánh vàng lặng lẽ bất ngờ sưởi tim.

Chỉ cần chút nắng dịu êm,
Không gay gắt hạ, chỉ mềm khói sương.
Gió đông vẫn lạnh dặm trường,
Nắng như lời hát, vấn vương dịu dàng.

Chỉ cần tan đủ giá băng,
Hong khô dòng lệ, nở tràn niềm vui.
Dẫu cho ngày tháng ngậm ngùi,
Chút thôi cũng đủ vỗ vùi nỗi đau.

Chỉ cần chút sáng đêm thâu,
Sưởi lòng ai ấm nhiệm màu đêm đông.
Một tia hy vọng sáng hồng,
Đủ làm ấm cả cõi lòng đơn côi.

Mùa Giáng sinh không chỉ đến bằng tiếng chuông hay ánh đèn rực rỡ, mà còn đến từ những điều rất nhỏ: một tia nắng, một hơi ấm, một phút bình yên trong lòng. Nếu hôm nay bạn bắt gặp chút nắng dịu dàng nào đó, hãy giữ lấy, vì biết đâu đó chính là món quà Giáng sinh lặng thầm mà cuộc đời dành riêng cho bạn.

No comments:

Post a Comment