Dòng đời tựa một dòng sông, lúc êm đềm, lúc cuộn trào sóng vỗ. Có những ngày ta mỏi mệt, cảm giác như gió ngược chiều mãi thổi, khiến lòng người chơi vơi, chông chênh không điểm tựa. Nhưng giữa bề bộn ấy, liệu ta có thể học cách an nhiên, giữ lòng yên tĩnh mà sống?
An nhiên không phải là trốn tránh thực tại hay cố tạo ra một vẻ bình thản giả tạo. Nó là trạng thái của một tâm hồn đã hiểu rõ rằng, trong bất cứ nghịch cảnh nào, cũng có thể tìm thấy một tia sáng, một cơ hội để trưởng thành.
Người ta thường nói, "Người an nhiên là người mạnh mẽ nhất." Mạnh mẽ không phải vì họ không đau khổ hay vấp ngã, mà bởi họ biết cách đứng lên sau mỗi lần thất bại, biết chấp nhận những gì không thể thay đổi và buông bỏ những điều không thuộc về mình.
Dòng đời trôi chảy, sóng bạc đầu,
An nhiên tự tại, giữ tâm sâu.
Mặc ai vội vã bon chen bước,
Ta cứ bình yên giữa bể dâu.
Trong hành trình của đời người, an nhiên như một nốt lặng giữa bản nhạc sôi động. Khi bạn chậm lại, nghe rõ hơn tiếng lòng mình, bạn sẽ nhận ra rằng những điều quan trọng nhất thường giản dị. Một bữa cơm ngon cùng gia đình, một buổi chiều thảnh thơi ngắm hoàng hôn, hay chỉ là một nụ cười thân thiện từ người qua đường, tất cả đều mang lại niềm vui an nhiên khi bạn biết cảm nhận.
Thay vì đợi đến khi mọi khó khăn qua đi để bắt đầu sống, tại sao không sống ngay trong chính giông bão ấy? Bởi đời vốn vô thường, và an nhiên chính là cách để bạn làm bạn với chính mình, dù cuộc đời có thế nào đi nữa.
Hãy để lòng an nhiên như mặt hồ phẳng lặng, phản chiếu cả bầu trời rộng lớn. Bạn không thể ngăn sóng, nhưng có thể học cách chèo thuyền một cách nhẹ nhàng, vững vàng. Và bạn sẽ thấy, sống an nhiên không phải là chạy trốn dòng đời, mà là hòa mình vào đó, một cách trọn vẹn và sâu sắc.
Chỉ cần một nụ cười, một trái tim biết yêu thương, bạn đã có đủ để bước đi giữa dòng đời, nhẹ nhàng như làn gió.
No comments:
Post a Comment