Người ta nói, mùa thu là mùa của những tâm hồn nhạy cảm, biết thưởng thức vẻ đẹp của từng chiếc lá rơi, của ánh hoàng hôn cuối ngày. Thu không dành cho sự thô lỗ, cũng chẳng chấp nhận những lời lẽ tầm thường. Nói đúng hơn, thu là mùa của sự tinh tế, của những người biết nâng niu và trân trọng cái đẹp.
Nghệ thuật, giống như mùa thu, đòi hỏi sự tinh khiết. Những người thích "đĩ miệng", buông lời cay nghiệt hay sống bằng sự hào nhoáng, liệu có bao giờ cảm nhận được sự dịu dàng của mùa thu hay cái hồn cốt của nghệ thuật? Có lẽ không. Vì nghệ thuật không dành cho những điều giả dối hay phù phiếm.
Thu đến, hãy chậm lại, ngẫm lại. Đừng để những lời nói sáo rỗng làm vẩn đục tâm hồn. Hãy để thu chạm vào bạn bằng sự nhẹ nhàng của gió, sự trầm lặng của mưa, và sự tĩnh lặng đầy sâu lắng của đất trời. Bởi chỉ khi đó, bạn mới thật sự hiểu được rằng, nghệ thuật, như mùa thu, chỉ đến với những tâm hồn đủ sâu, đủ tinh tế và đủ yêu thương.
Còn những kẻ "đĩ miệng" ư? Cứ để họ ở lại bên ngoài cái cánh cửa của mùa thu, nơi nghệ thuật không bao giờ dành cho họ.
No comments:
Post a Comment