Hôm nay là sinh nhật tôi. Một ngày tưởng chừng bình thường trong muôn vàn ngày tháng của năm, nhưng lại là cột mốc đầu tiên của cuộc đời tôi – ngày tôi được mẹ sinh ra, được cha đón chào, và bắt đầu hành trình làm người.
Tôi chúc mừng chính mình – không phải vì thêm một tuổi, mà vì đã đủ mạnh mẽ đi qua bao nhiêu tháng năm để đến được ngày hôm nay. Tôi đã từng gục ngã, từng bật khóc, từng mỏi mệt và chán chường, nhưng vẫn đứng dậy, vẫn tiếp tục sống với những ước mơ còn dang dở, và lòng vẫn tin vào điều tốt đẹp.
Nhưng nếu có một người cần được chúc mừng hơn tôi, thì đó là mẹ tôi – người phụ nữ đã trải qua bao đau đớn để tôi được cất tiếng khóc đầu tiên. Ngày tôi sinh ra, không phải tôi vĩ đại, mà chính mẹ mới là người đã làm nên điều kỳ diệu nhất. Mẹ đã mang nặng đẻ đau, đã thức trắng những đêm tôi sốt, đã âm thầm lặng lẽ hy sinh cả đời mình để tôi có một cuộc đời trọn vẹn.
Cảm ơn mẹ – vì đã yêu tôi bằng tất cả những gì mẹ có. Cảm ơn cha – vì đã dạy tôi cách đứng thẳng làm người, dù cuộc sống có lúc không công bằng. Cảm ơn hai đấng sinh thành – vì đã cho tôi cơ hội được sống, được yêu thương, và được trưởng thành.
Sinh nhật năm nay, tôi thầm thì một điều giản dị: Con biết ơn cha mẹ – không chỉ hôm nay, mà là suốt cả đời này…
LỜI CẢM ƠN
Trong ngày đặc biệt này, tôi xin được gửi lời cảm ơn chân thành và sâu sắc đến tất cả người thân, bạn bè – dù gần hay xa – đã dành cho tôi những lời chúc tốt đẹp, những tình cảm ấm áp và sự quan tâm đầy yêu thương.
Mỗi tin nhắn, mỗi cuộc gọi, mỗi lời chúc đều như những đóa hoa tươi thắm làm rực rỡ thêm ngày sinh nhật của tôi. Đó không chỉ là niềm vui, mà còn là động lực để tôi tiếp tục sống tốt hơn, sống trọn vẹn hơn trong chặng đường sắp tới.
Tôi trân quý từng người đã xuất hiện trong cuộc đời mình – dẫu chỉ là thoáng qua hay đồng hành dài lâu. Cảm ơn đã thương tôi bằng cách riêng của mỗi người, và cảm ơn vì đã khiến tôi thấy mình không bao giờ đơn độc.
Chúc tất cả mọi người luôn an yên, mạnh khỏe, và giữ mãi những yêu thương trong tim.
Một lần nữa, xin cảm ơn – bằng cả tấm lòng.

No comments:
Post a Comment