Tháng Năm đến như một khúc nhạc dịu dàng, gõ cửa tâm hồn còn đang lặng lẽ vì những ngày tháng cũ. Ta mở lòng ra đón tháng Năm – như đón một người bạn mới – với một nụ cười hiền, với trái tim thôi còn vương vấn những muộn phiền.
Những ký ức cũ, dẫu thấm đẫm nỗi u hoài, xin được gói ghém lại, đặt yên vào một góc sâu thẳm trong tim. Không quên, chỉ là không còn để chúng nặng lòng thêm nữa. Ta học cách mỉm cười với những gì đã qua – như cách người ta cúi đầu chào một chuyến tàu cũ rời ga, để nhẹ lòng đón chuyến tàu mới.
Tháng Năm, bầu trời như xanh hơn, nắng như ấm hơn, những hàng cây như reo vui dưới ánh mặt trời đầu mùa hạ. Tháng Năm gọi ta thức dậy sau giấc mơ dài của những ưu tư, thúc giục ta bước ra ngoài, hít căng lồng ngực thứ không khí thanh tân của một thời khởi sắc.
Ta cùng tháng Năm, đi qua những con đường ngập tràn ánh sáng, đi qua những ngày trong trẻo và rộng mở. Không còn trĩu nặng, không còn ngại ngần. Chỉ có lòng bình thản như mặt hồ êm ả, và ánh mắt biết cười với cả thế gian.
Tháng Năm, ta sẽ vui tươi – không phải vì mọi thứ đều hoàn hảo, mà vì ta đã chọn cách nhìn đời bằng ánh mắt dịu dàng hơn.
Tháng Năm, ta sẽ thanh thản – không phải vì không còn giông bão, mà vì ta đã biết đứng vững trong gió, biết thả trôi những điều không thể níu giữ.
Ta cùng tháng Năm, đồng hành trong an yên.
Từng ngày, từng ngày, ta sẽ sống trọn vẹn như thể hôm nay là ngày đầu tiên – và cũng là ngày cuối cùng ta có mặt trên cõi đời này.
Tháng Năm, xin hãy là bản hòa ca ngọt ngào cho những tâm hồn đã mỏi mệt.
Tháng Năm, xin hãy là mùa nắng mới, sưởi ấm những trái tim đã từng lạnh buốt vì những mùa đông quá khứ.
Ta sẽ đi bên tháng Năm, như đi bên một lời hứa đẹp đẽ của cuộc đời:
Rằng sau những u hoài, luôn có những tháng ngày bình yên chờ đợi.
Tháng Năm rũ những u hoài,
Nhẹ như mây trắng lững lờ cuối sân.
Gom bao ký ức thành phần,
Gửi theo gió mới, trả lần tháng xưa.
Một ngày trong vắt nắng mưa,
Ta đi thanh thản giữa mùa bao la.
Đường xa, dẫu có nhạt nhòa,
Lòng ta vẫn nở ngàn hoa dịu dàng.
Tháng Năm là lời nhắc dịu dàng rằng cuộc sống luôn có những mùa mới để ta bắt đầu lại. Đã đến lúc buông tay những ký ức nặng nề, để trái tim thôi vướng bận, để đôi mắt lại biết long lanh trước một buổi sáng trong veo. Ta cùng tháng Năm đi tiếp, chọn niềm vui, chọn sự an nhiên. Dẫu thế gian còn đó những đổi thay, ta vẫn tin rằng mỗi ngày mới sẽ lại là một đoá hoa nở trong khu vườn thanh thản của riêng mình.
No comments:
Post a Comment