Người ta thường nói "thất tình là nỗi đau lớn", nhưng ít ai chịu thừa nhận: thất tình là cú ngã đẹp nhất trong hành trình trưởng thành của một trái tim biết yêu.
Khi yêu, ta háo hức như đứa trẻ được mở quà, tin rằng bên trong luôn là điều ngọt ngào nhất. Nhưng không phải ai cũng bóc được đúng chiếc hộp chứa điều mình mong mỏi. Vậy là… ta thất vọng, ta buồn, ta khóc. Ta gọi đó là thất tình. Nghe đau, nhưng thật ra – đó là lúc ta học cách yêu chính mình nhiều hơn, thay vì gửi trọn con tim vào tay một người không biết giữ.
Thất tình không phải là mất đi tình yêu, mà là được trao lại cơ hội để bắt đầu một hành trình mới – hành trình độc lập, trưởng thành, và tự chữa lành. Đó là lúc ta thôi mơ mộng, bớt ảo tưởng, biết đâu là giới hạn của lòng tin, và đâu là điểm dừng của lòng tốt.
Có người mất cả năm trời để quên đi một người, có người chỉ cần một buổi chiều mưa. Nhưng cuối cùng, chẳng ai chết vì thất tình cả – chỉ có trái tim biết đau mới biết cách yêu sâu hơn lần sau.
Thế nên, nếu bạn đang thất tình – đừng vội tuyệt vọng. Hãy cho phép mình buồn, nhưng đừng cho phép mình tàn úa. Vì trên đời này, không ai có thể làm bạn hạnh phúc hơn… chính bạn.
LUẬN THẤT TÌNH
Ái mộng tan rồi lệ cũng khô,
Hương xưa quẩn quýt chẳng tìm vô.
Tình trao chẳng trọn – người đành lặng,
Lỗi giữ không tròn – mộng hóa tro.
Rượu đắng chưa say hồn đã tỉnh,
Trăng tà soi bóng dạ như xô.
Người đi bỏ lại niềm chua xót,
Ta giữ vườn tim chẳng úa mờ..
Thất tình không phải là dấu chấm hết cho một đoạn tình cảm, mà chỉ là dấu phẩy… để ta kịp thở, kịp nghĩ, và kịp thương mình nhiều hơn. Dù là buồn đến đâu, cũng là một phần trong hành trình trái tim từng biết rung động.
Có người thất tình viết nhật ký, có người ăn hết nửa cái bánh kem, có người thì... làm thơ Đường luật! Và thế là ta hóa giải nỗi buồn bằng vần điệu, cười nhẹ với quá khứ, nhấc chân bước tiếp về phía có nắng – nơi không cần “bồ”, vẫn sống rất nên thơ.
Vì vậy, nếu hôm nay bạn đang thất tình – xin chúc mừng: bạn vừa được thăng một bậc trong nghệ thuật... sống sót bằng lòng tự trọng và sự hài hước!

No comments:
Post a Comment