Sunday, June 8, 2025

BỐN NHÀ THÔNG THÁI

 Đang mệt mỏi? Buồn chán? Vậy thì… đọc truyện này, cười một phát rồi tính tiếp!

Cuộc sống deadline rượt, hóa đơn dí, cơm áo gạo tiền giật tóc gáy – ai mà chẳng muốn chui chăn giả chết?
Nhưng khoan! Đây là liều thuốc cười cấp tốc: chuyện bốn “nhà thông thái” gặp một cô chiêu đãi viên duyên dáng, khiến họ thua liểng xiểng trước loạt câu đố “tục mà duyên, ngữ mà ngầu”.

Đọc xong:
– Cười sặc nước
– Quên mệt mỏi
– Và ngẫm ra: Trí thức đôi khi... lú thật sự!

Mời bạn đọc ngay!

Truyện kể rằng…
Bốn người khách bước vào một quán ăn lịch sự. Họ chọn ngồi tầng lầu cho kín đáo, yên tĩnh.

Trong lúc đang xem thực đơn, cô chiêu đãi viên tiến tới, nhoẻn miệng cười tươi rói:
– “Em rót bia cho mấy anh nhé?”

Trước nụ cười đẹp như quảng cáo kem đánh răng ấy, bốn vị khách nhìn nhau, rồi anh A cất tiếng hỏi:
– “Xin lỗi, em quý danh là gì, ở đâu, anh không nhớ nhỉ?”

Cô gái lại cười, răng trắng đều như bắp luộc:
– “Hỏi quê… rằng biển xanh dâu
Hỏi tên… rằng mộng ban đầu đã xa.”

Anh B nghe xong, vỗ đét đùi:
– “Úi chà chà! Lại thuộc cả thơ. Tuyệt vời! Cứ rót bia của em đi.”
– “Dạ, cảm ơn quý anh.”

Và thế là họ uống bia trong không khí rộn ràng. Anh C hào hứng:
– “Lấy thêm ly! Em cùng ngồi đây uống cho vui!”
– “Dạ.”

Bàn tiệc có thêm một bông hồng giữa đám sỏi đá. Anh D cụng ly, nhận xét:
– “Coi bộ em học giỏi nhỉ!”

Cô lại cười – đúng là cô “ăn tiền” ở cái nụ cười. Cười như có ống hút lực mạnh, hút người ta… té nhào:
– “Em cũng học mót thôi. Nói chơi cho vui mà. Quý anh không phiền chứ? Chắc quý anh học giỏi lắm thì phải?”

Anh A ưỡn ngực, khiêm tốn theo kiểu... khoe:
– “Cũng đủ xài. Ai hỏi gì nói nấy. Nhất là văn học, không bao giờ bị kẹt.”

– “Hay quá! Vậy em đố các anh chút xíu về… văn học nhé?”

Nghe thế, cả bàn vui như cá gặp nước. Tại vì họ toàn là dân chữ nghĩa cả: nhà giáo, nhà thơ, nhà văn…

Cô gái cười như mật mía, hỏi:
– “Nếu có một ông khỏa thân, cõng một ông cũng khỏa thân, thì theo tục ngữ ông bà mình nói sao?”

Bốn nhà thông thái ngẩn tò te. Câu hỏi khó quá. Mặt ai cũng nhăn như bao xoài tượng.

Anh C buông cốc, nói:
– “Chúng tôi thua! Cô giảng đi. Nếu nghe hợp lý, tụi này uống bia Tiger tới chiều!”

Cô cười:
– “Nhớ nghe! Một ông khỏa thân cõng một ông khỏa thân, tục ngữ gọi là: Gậy ông đập lưng ông!”

RẦM! – cả bàn bật cười như Tết. Chuẩn không cần chỉnh!
Cô rót thêm bia, đố tiếp:
– “Cũng ông ấy, nhảy tõm xuống ao. Tục ngữ nói gì?”

Bốn cái mặt nhăn tiếp. Bí toàn tập.
Cô mỉm cười:
– “Chim sa cá lặn! Cá thấy sợ quá, lặn mất tiêu.”

Lại cười! Lại cụng ly! Cô đố tiếp:
– “Ông ấy ngồi lên hòn đá. Tục ngữ nói gì?”

Không ai biết. Cô bật mí:
– “Trứng chọi đá!”

Ông D vỗ tay:
– “Đúng quá! Trứng này không bể mới lạ!”

Cô cười tủm tỉm, tiếp chiêu cuối:
– “Còn nữa nha! Ông ấy… ngồi tiểu. Tục ngữ nói gì?”

Mặt bốn ông biến thành bốn cái bánh bao hấp. Bí đặc.
Cô đáp:
– “Đất lành chim đậu!”

Cả bàn cười nghiêng ngả.
Chà, quả là trí thức… thua trí cười. Mấy anh “nhà” gì đó bỗng thấy mình đúng là nhà... quê trước một cô gái lanh lợi, duyên dáng và chơi chữ cực kỳ duyên dáng.

Ghi chú nhỏ cho bạn đọc:
Tục ngữ Việt Nam có thể không có mấy câu trên – nhưng nếu ai hỏi, bạn cứ mạnh dạn bảo:
“Tôi học mót ở... một cô chiêu đãi viên dễ thương!”

Cười chưa? Nếu chưa, đọc lại đi.
Còn cười rồi… thì chia sẻ cho bạn bè cũng đang mệt như bạn nhé!

No comments:

Post a Comment