Saturday, June 21, 2025

Nhân vô thập toàn – Cá kho thành tro cá!

Chiều qua thứ Sáu, mấy người tôi (tự nhận là tay sát cá có tiếng) rủ nhau sáng thứ Bảy đi câu bắt vài con catfish làm lẩu kho tộ. Ý tưởng nghe thôi là đã thấy nước miếng tụ họp rồi!

Sáng nay trời còn mát, gió còn hiền, chúng tôi hào hứng vác cần câu, mồi tươi, thùng đá và... tinh thần như ra trận. Tới tầm 10 giờ thì “chiến lợi phẩm” là 6 em cá trê, con nào cũng béo tròn như cái chai nước ngọt loại bự. Cả bọn mừng rơn, chia nhau nhiệm vụ: người lo rửa rau, người lo dọn bàn, còn một anh bạn “được chọn mặt gửi niềm tin” đem cá về làm sạch và nấu nướng.

Ai ngờ, kịch hay chưa tới hồi lẩu mà đã có... hồi chuông báo động!

Đúng 3 giờ chiều, chuông điện thoại reo. Đầu dây bên kia là giọng anh bạn, giọng... khét lẹt:
— “Tụi bây ơi, xe chữa cháy đang đậu trước nhà tao!”
— “Ủa, sao vậy?”
— “Tao đang kho cá trong garage… rồi quên luôn. Giờ khói mù mịt, cả nhà tưởng cháy lớn!”

Hóa ra, cá chưa kịp kho tộ mà suýt nữa thành... tro tộ.

Mấy anh lính cứu hỏa mang vòi rồng vào, tưởng đâu gặp trận lớn. Anh bạn luống cuống phân trần:
— “Không sao đâu mấy anh ơi, chỉ là nồi cá trê thôi!”
— “Ờ, mà cá trê có giận thì cũng đừng kho ở garage nữa nha anh!” — một anh lính chữa cháy đùa.

Nghe anh bạn phân trần mà tôi suýt sặc... lẩu cá (à quên, sặc lẩu ảo). Ổng kể, hàng xóm thấy khói nghi ngút từ garage bốc lên như… ống khói tàu lửa, tưởng cháy lớn nên hốt hoảng gọi thẳng 911, khỏi cần báo chủ nhà.

Tôi vỗ đùi cười bò:
— “Ông không cháy nguyên cái nhà là phước đức ba đời đó nha!”

Anh bạn nhăn nhó nhưng vẫn tỉnh rụi đáp:
— “Cháy mỗi cái nồi cá kho thôi, lẩu còn nguyên vẹn, chưa đụng đũa!”

Tôi nghe tới đây thì chắp tay bái phục:
— “Nhân vô thập toàn, nhưng mày đúng là tính toàn vô địch! Biết cách tách lửa, nên cháy món phụ chứ không cháy món chính. Vẫn còn cứu vãn!”

Anh gật gù, rồi buột miệng đề xuất:
— “Thôi, cá đã hóa tro than, mình chuyển sang bò steak cho sang xịn mịn ha?”

Tôi vỗ tay cái đét như đang họp quốc hội:
— “Chuẩn bài! Món mới, phong cách mới, trải nghiệm mới!”

Thế là tôi gọi điện cho mấy người bạn báo tin đổi món, rồi chia nhau đi chợ, người lo thịt bò, người chuẩn bị salad, người khác khui sẵn mấy lon bia lạnh. Chiều thứ Bảy… tự dưng hoành tráng hơn hẳn.

Còn anh bạn, từ nay được phong hẳn danh hiệu: “Đầu bếp khói lửa – phiên bản sống sót không tì vết.”

Chuyện là thế đó! Giờ mình chuẩn bị đi ăn steak thơm lừng, lẩu cá nóng hổi, thêm món pizza giòn tan và vài lon bia ướp lạnh – chuẩn gu bạn nhậu luôn. Cuối tuần thế này mà không nâng ly thì phí quá! Xin phép chào tạm biệt mọi người ở đây nhé, hẹn gặp lại sau khi no say cười nói!

No comments:

Post a Comment