Saturday, July 26, 2025

Cười Chút Cho Khỏi Nhăn Da

Thời gian của chúng ta quý lắm nha, quý như gạo nếp cái hoa vàng giữa mùa giáp hạt, như ly cà phê sữa đá buổi sáng chưa kịp tan đá. Vậy mà nhiều người cứ vô tư đem thời gian ấy đổi lấy… chuyện không đâu. Mỗi ngày thức dậy, mở Facebook ra là thấy nguyên rổ trạng thái tiêu cực: "Tôi mệt mỏi quá!", "Đời sao bất công vậy!", "Không ai hiểu tôi hết..." Trời ơi, viết như thể vũ trụ đang âm mưu hại riêng mình!

Mỗi sáng soi gương thấy vẫn xinh,
Hồng hào má phấn, mắt lung linh.
Ai buồn mặc kệ, tôi không rảnh,
Tự thưởng cà phê, sống một mình.

Sao ta lại cứ thích ca thán đủ thứ chuyện trên đời, như thể Facebook là một cái loa phường thời hiện đại? Viết lên rồi thì được gì? Có ai thương mình hơn không? Hay chỉ rước thêm vài cái bình luận "cố lên", rồi... mạnh ai nấy sống? Mà nè, than hoài vậy có kéo thêm tuổi thọ không? Nếu than vãn giúp trường thọ, thì chắc mấy cụ ông cụ bà sống đến 300 tuổi hết rồi!

Chúng ta cứ mải miết viết những dòng đầy u uất, như thể đời chỉ có toàn màu xám. Trong khi đó, điều ta cần làm là bớt than, bớt giận, bớt trách, và thêm một chút biết ơn, một chút hài hước, một chút bao dung. Tin không, chỉ cần chuyển từ trạng thái “Đời bất công” sang “Đời vẫn còn... công nhận mình dễ thương” là thấy nhẹ người hẳn!

Chuyện cũ qua rồi chớ có khơi,
Buồn rầu đâu khiến trẻ thêm đời.
Cười lên một cái, trời trong vắt,
Gió nhẹ đưa mây… dạ thảnh thơi.

Hãy sống cho mình, một cách tích cực và vui vẻ. Điều đó không có nghĩa là đóng vai hề để làm vui thiên hạ, mà là nhẹ nhàng yêu lấy chính mình, rồi lan toả cái nhẹ nhàng ấy cho người chung quanh. Gặp ai cũng cười, chứ không phải gặp ai cũng... than!

Hòa đồng không phải hòa tan, sống tử tế không có nghĩa phải gồng. Chỉ cần thật lòng, dễ chịu, và không biến mạng xã hội thành “diễn đàn tâm trạng u sầu quốc tế”. Còn nếu có buồn quá, thì nhắn tin cho bạn thân, uống ly trà, đi bộ mười phút. Đừng đăng lên Facebook một bản trường ca ai oán kèm ảnh đen trắng, rồi ngồi chờ một anh chàng ‘ngôn tình’ bay đến cứu. Không có đâu nha!

Lên phây chớ có rên than nhiều,
Mạng ảo thôi mà, chớ buốt tim!
Chia chút nắng mai, vài câu nhẹ,
Biết đâu ai đọc… bỗng yêu thầm.

Biết đâu, bí quyết trường thọ không nằm trong thuốc bổ hay yoga, mà nằm ở chỗ ta… ngừng than vãn, bắt đầu mỉm cười, sống cho mình, chia sẻ điều tích cực. Vậy thì, từ hôm nay, đừng lãng phí thời gian cho chuyện không đáng. Mỗi phút đều quý. Mỗi nụ cười là một bước... tiến về tuổi thọ trăm năm!

Cười lên cái coi… sống lâu thêm chút đó!

SỐNG NHẸ LÒNG

Thời gian vụt mất tựa mây xa,
Chớ để tâm hồn vướng oán ma.
Một thoáng hơn thua thành bão tố,
Vài câu giận dỗi hóa phong ba.
Cười vui mỗi sớm hồng lên má,
Sống nhẹ từng chiều mát tận da.
Thương kẻ gần bên, yêu chính phận,
An nhiên đâu đó… chính là nhà.


No comments:

Post a Comment