Có những cuộc chia tay không ồn ào, không giận hờn, chỉ là người ta lặng lẽ rời đi, để lại một khoảng trống không tên trong lòng kẻ ở lại. Tháng năm trôi qua, mọi thứ dường như đổi khác, chỉ nỗi nhớ là vẫn còn nguyên vẹn. Bài thơ này được viết như một lời thì thầm với quá khứ, nơi từng có một ánh mắt, một nụ cười, một yêu thương đã xa. Một chút hoài niệm, một chút tiếc nuối đủ để trái tim lặng lẽ thở dài trong chiều vắng.
Từ Ngày Em Đi
Từ ngày đó em về nơi phố lạ,
Chiếc ghế buồn mọc kín những dấu chân,
Tiếng chim xưa từng hát đón thiên thần,
Giờ đã vắng… khi em không còn nữa.
Gió vẫn hát, nhưng câu thơ đứt nửa,
Bước chân về rệu rã vắng bóng ai,
Phố thênh thang mà lạnh uá kéo dài,
Chỉ còn lại mắt dõi hoài trông ngóng.
Bước chân về rệu rã vắng bóng ai,
Phố thênh thang mà lạnh uá kéo dài,
Chỉ còn lại mắt dõi hoài trông ngóng.
Trăng cuối tháng nghiêng soi dòng nước đọng,
Lá phai màu theo chiếc bóng ngày xưa,
Giá ngày đó trời đừng sẩm đổ mưa,
Thì tim anh đã không thành băng đá.
Lá phai màu theo chiếc bóng ngày xưa,
Giá ngày đó trời đừng sẩm đổ mưa,
Thì tim anh đã không thành băng đá.
Em đã khác, hóa vì sao xa lạ,
Ghé đời anh một khoảnh khắc ngỡ ngàng,
Còn anh mãi là thuyền chở khăn tang,
Neo nỗi nhớ giữa rưng rưng heo hắt.
Từ ngày đó, nắng giờ thành côi cắt,
Ngõ quen xưa lặng bóng một bàn chân,
Chén trà thơm, câu thơ bỗng lệch vần,
Anh gom lại, cất vào miền đã mất.
Ngõ quen xưa lặng bóng một bàn chân,
Chén trà thơm, câu thơ bỗng lệch vần,
Anh gom lại, cất vào miền đã mất.
Thôi đành vậy, gọi nhau trong nước mắt,
Để bớt đau khi ai nhắc tên ai,
Nhưng đêm xuống, em có biết không, hoài,
Tim anh vẫn khẽ gọi: em lần nữa…
Ký ức không bao giờ chết, nó chỉ yên lặng ngủ quên trong tim. Mỗi khi nhớ về một người đã từng bước qua đời mình, ta chợt thấy trái tim khẽ nhói không phải vì oán trách, mà bởi vì ta đã từng yêu thật lòng. Từ Ngày Em Đi là bản nhạc buồn của những kẻ từng đi qua yêu thương và đánh rơi nó ở một khúc quanh nào đó. Nhưng có lẽ, ai cũng nên có một “người từng”, để biết trân quý hơn những gì đang còn lại và học cách dịu dàng với chính mình.
No comments:
Post a Comment