Tuesday, July 15, 2025

Bình an là đây…

Không phải trên đỉnh cao danh vọng, cũng chẳng nằm trong những ồn ào náo nhiệt của phồn hoa đô thị, bình an với tôi chính là những khoảnh khắc rất đỗi đời thường, nhẹ nhàng, và sâu lắng như tấm hình này.

Một chiếc bàn nhỏ giữa rừng xanh rì rào tiếng lá. Một người phụ nữ lặng lẽ ngồi một mình giữa thiên nhiên tươi mát, chẳng cần nói một lời, chỉ đơn giản là có mặt trọn vẹn với khoảnh khắc. Nắng xuyên qua kẽ lá, ánh lên mặt nước lấp lánh như kim tuyến. Những bông hoa sắc màu rực rỡ chen giữa màu xanh dịu mát, như thể thiên nhiên đang ngồi lại để mời ta một chén trà an nhiên.

Bình an không cần đông người. Bình an là khi bạn không còn phải gồng lên để làm vừa lòng ai, không phải mỉm cười gượng gạo hay rối bời suy nghĩ “người ta nghĩ gì về mình”. Bình an là khi ta cho phép mình được thở một hơi thật dài, không vì ai cả, chỉ vì chính mình.

Giữa những bộn bề của cuộc sống, bao lần ta bỏ qua khoảnh khắc đáng giá chỉ để chạy theo điều chưa tới? Bao lần ta ngồi trong căn phòng đẹp nhưng tâm trí lại mải miết ở nơi khác? Tấm hình này gợi nhắc tôi rằng: chỉ cần ngồi lại, lắng nghe tiếng gió, nhìn một bông hoa nở, uống một ngụm nước mát và biết ơn giây phút đang sống thì bình an đã là thật.

Không cần tìm đâu xa. Bình an không ở cuối con đường. Bình an là khi bạn biết dừng lại, biết mỉm cười, và chấp nhận chính mình ở đây, lúc này.
Bình an là đây.
Giản dị mà sâu thẳm. Nhẹ nhàng mà vững vàng.
Giữa thiên nhiên, giữa lòng người, giữa chính ta.

Bình An Giữa Rừng Thu

Nắng trải rừng thu ánh dịu dàng,
Gió ru mùi cỏ nhẹ lan sang.
Một bàn trà nhỏ bên hoa nở,
Vài áng mây trôi giữa bãi hoang.
Chẳng bận lợi danh đời lữ thứ,
Chỉ mong tỉnh thức cõi mênh mang.
Tâm an tự tại không ràng buộc,
Cảnh tịnh hiền hòa chẳng ngổn ngang.

No comments:

Post a Comment