Sunday, July 20, 2025

Hạ Long – Khúc Tiễn Biệt Trong Mưa

(Viết sau khi nghe tin về vụ lật tàu khiến hàng chục người thiệt mạng, ngày 19–20 tháng 7 năm 2025)

Chiều ấy, Vịnh Hạ Long không còn xanh ngắt như mọi ngày.
Gió nổi lên, bất chợt, không báo trước. Những cánh buồm du lịch vẫn căng gió, tiếng người cười nói, tiếng trẻ thơ vang lên giữa sóng nước kỳ quan. Có ai ngờ, chỉ trong khoảnh khắc rất ngắn, một cơn dông dữ dội tràn qua như một vết cắt xoáy ngang giữa an yên.

Chiếc tàu Vịnh Xanh 58, chở 49 người, đã không thể chống chọi.
Cơn lốc cấp 10, cùng mưa đá và gió giật, như một trận cuồng nộ từ thiên nhiên. Chỉ vài giây sau, mặt nước phẳng lặng hóa thành bão nổi, và con tàu với những giấc mơ du lịch, những tiếng cười chưa dứt, nghiêng rồi úp xuống, không một lời báo trước.

Người sống sót kể lại trong nghẹn ngào: “Tôi chỉ kịp nghe tiếng gió rú, rồi tàu chao mạnh, tất cả chìm trong tiếng gào thét và nước lạnh…”

Trong bóng nước sâu, một bé gái 14 tuổi sống sót nhờ khoảng không trong khoang tàu. Một em nhỏ 10 tuổi đã tự bơi thoát. Những phép màu mong manh giữa mất mát nặng nề.

38 người đã không trở về. Trong số đó, có những đôi vợ chồng đi nghỉ, có người mẹ dẫn con đi chơi hè, có những cụ già. Ai rồi cũng từng háo hức trước giờ tàu nhổ neo, mà nào ngờ đó là lần cuối được thấy bầu trời.

Ngoài kia, gần một ngàn người lính hải quân, biên phòng, ngư dân, công an trắng đêm tìm kiếm, lật tàu, vớt người. Mỗi thân xác tìm được là một nhịp tim nhói lên, một mái nhà mất ánh đèn, một vùng quê đón người không còn tỉnh thức.

Giữa khung cảnh đẹp đẽ của Vịnh Hạ Long, nơi từng là điểm hẹn ngọt ngào của biết bao đôi lứa, hôm nay chỉ còn lại nỗi xót xa.

Tai nạn là điều không ai muốn. Nhưng giữa lúc bàng hoàng, người ta chợt hiểu rằng cuộc đời vốn quá mong manh. Không ai dám chắc điều gì xảy đến vào ngày mai. Chỉ mong rằng sau vụ việc đau lòng này, sẽ có thêm những bước cải thiện, những cảnh báo kịp thời, những quy trình nghiêm ngặt, để một chiếc tàu mang theo hy vọng sẽ không còn bị nhấn chìm bởi cơn giận của thiên nhiên.

Và ta, những người còn ở lại hãy sống tử tế hơn, biết ơn hơn, và trân quý từng buổi sáng còn được thấy nắng lên.

Hạ Long chiều nay vẫn sóng.
Nhưng sóng không còn êm như trước.
Chỉ còn lòng người chùng xuống, như một nén hương thầm, tiễn những người không may đã hóa thành mây trắng giữa kỳ quan.

Và nếu có thể, xin cúi đầu gửi một lời tiễn biệt:
Bình yên nhé, những hành khách cuối cùng của chuyến tàu chưa kịp trở về…


No comments:

Post a Comment