Tuesday, July 15, 2025

NGHIÊNG BÊN SEN TRẮNG

Chỉ một khoảnh khắc lướt mắt qua bức hình thôi mà bao cảm xúc như ùa về, nhẹ nhàng như hương hoa chớm nở, mà cũng đủ khiến tim rung lên một nhịp lặng. Có gì đó thật nên thơ, thật dịu dàng  như một góc ký ức đẹp đang được gọi tên giữa đời thường vội vã.

Nhìn dáng nàng nghiêng bên hoa sen, tự dưng nhớ câu thơ xưa:

“Gót sen thoăn thoắt dạo vườn trăng…”

Nhưng đây đâu chỉ là gót sen mà là cả nàng, như hóa thân từ cõi mộng. Nàng mặc yếm trắng một nét đẹp rất Việt, vừa kín vừa hở, vừa dịu dàng mà lại phảng phất chút gì “rất thiền”. Phải nói là, người mặc khéo, người chụp cũng khéo chỉ cần một ánh sáng rọi vào vai trần và vành tai, là cả không gian như bừng sáng. Ánh sáng ấy không chói mà ấm, như ánh nhìn đầu tiên của ai đó giữa buổi đầu quen nhau...

Người ta thường nói, thiếu nữ đẹp bên hoa sen là “chuẩn không cần chỉnh”. Nhưng ở đây, mọi thứ còn hơn cả chuẩn, nó giống như một khúc thiền thị giác: ánh sáng - bố cục - tạo hình - cảm xúc, cái nào cũng "đậu top 1 trending", nếu ảnh này là… MV ca nhạc.

Thử tưởng tượng xem, nếu nàng bước ra khỏi khung ảnh, chắc chắn những người đàn ông xung quanh sẽ... vội vã đứng dậy chỉnh lại cổ áo, còn những người phụ nữ sẽ thì thầm hỏi nhau:
– “Ủa cái áo yếm đó mua ở đâu đẹp vậy trời?”

Còn riêng đám thi sĩ, chắc đã loay hoay viết được 3 bản thảo chưa xong câu đầu:

“Nàng như cánh trắng trong sương…”
Rồi xóa.
“Nàng như cánh sen... à không, như trăng nghiêng bên tán liễu…”
Rồi lại xóa tiếp. Vì đơn giản, đẹp như này thì thơ nào cho đủ?

Bức ảnh không chỉ là một "chụp ảnh nghệ thuật", mà là một mảnh hồn quê hiện lên giữa phố thị hiện đại. Một lời nhắc dịu dàng rằng: có những thứ đẹp nhất không nằm ở siêu xe, túi hiệu, hay đèn flash chớp liên tục, mà nằm ở một góc yên tĩnh, nơi người con gái ngồi bên sen, và thế giới... chậm lại vài nhịp.

Và bạn biết không, nếu có ai hỏi: “Tại sao người Việt lại hay viết thơ?”
Chỉ cần chìa bức hình này ra thôi là hiểu.
Thơ, đâu cần ngôn từ khi ánh mắt, dáng ngồi, cánh tay và đóa sen… đã kể xong một bài thơ rồi.

 Nghiêng Bên Sen Trắng

Yếm trắng nghiêng vai tựa ánh tà,
Tay nâng cánh mỏng tựa làn da.
Tịnh tâm thầm hỏi hồn hoa trắng,
Lặng mắt nhìn sâu bóng nguyệt nhòa.
Một thoáng hương xưa như gió lạ,
Ngàn năm dáng cũ giữa chiều xa.
Ai hay bức ảnh không lời nói,
Lại khiến lòng ta bỗng vỡ òa.


Liên Hoa Vị Ngữ  (Sen chưa nói)

Yểu điệu thanh tao bóng nguyệt tà,
Bạch y như tuyết ngát hương hoa.
Liên khai bán phiến hồn thu mộng,
Nguyệt chiếu tam canh ảnh ngọc sa.
Tịnh ý hoài nhân tâm vị đoạn,
Thanh phong dẫn mộng ảnh vô nhòa.
Trầm ngâm nhất khắc như thiên cổ,
Nhất đóa hồng trần tịnh hóa ra.


No comments:

Post a Comment