Sunday, August 3, 2025

Gửi chàng trai tháng Tám,

 Anh à,

Có phải vì anh được sinh ra giữa cái nắng oi ả và những cơn mưa bất chợt, nên trong anh luôn có hai phần trái ngược: vừa ấm áp, vừa bốc lửa? Em vẫn không thể lý giải nổi tại sao chỉ một ánh nhìn của anh thôi cũng khiến tim em réo rắt. Như một viên socola cay, ngọt lịm đầu môi nhưng nóng ran lòng ngực.

Anh không cần phải quá đẹp trai, không cần những lời mật ngọt. Chỉ cần một cái chau mày khi tập trung, hay nụ cười nửa miệng thoáng qua cũng đủ làm trái tim người đối diện xém đứng hình. Phụ nữ sinh ra vốn phức tạp, nhưng đứng trước một chàng trai tháng Tám như anh bỗng hóa đơn giản vô cùng: chỉ biết thích, rồi nhớ, rồi thở dài.

Gặp giữa trưa hè, gió chợt ngân,
Tựa mây phiêu lạc giữa phù vân.
Nụ cười anh thắp bừng tim nhỏ,
Một thoáng nhìn thôi, đủ hóa thân.

Anh nóng bỏng như cơn gió hè thổi ngược, nhưng cũng dịu dàng như mưa thu vỗ về. Anh đến gần người ta không bằng lời tán tỉnh mà bằng cái cách anh quan tâm rất nhẹ, rất khéo như một cú chạm khẽ lên làn da mỏng. Không đau, nhưng tim lại nhói. Một câu hỏi vu vơ “Em ăn gì chưa?” cũng có sức công phá ngang trái tim rung rinh mười năm.

Anh biết không, có những đêm em chỉ nằm nhớ lại cái cách anh nhìn em, cái ánh mắt khiến em rối cả nhịp thở. Em không chắc anh có nhận ra điều đó, nhưng cái dáng anh dựa vào tường, tay đút túi quần và cười nhẹ, nó không hề bình thường đâu, nó gợi đòn đấy anh à.

Chàng trai tháng Tám ơi, anh là kiểu người khiến phụ nữ muốn gỡ hết lý trí xuống, để yêu một cách bản năng nhất, dại khờ nhất và thật lòng nhất. Nhưng cũng là kiểu người khiến người ta phải tự hỏi: “Liệu mình có giữ nổi một ngọn lửa vừa ấm, vừa rực, vừa khó lường thế này không?”

Chạm mắt người, em ngỡ mộng hoa,
Lời chưa hé, má đã phai tà.
Chàng trai tháng Tám như cơn gió,
Thoảng đến rồi đi, cũng xót xa.

Nếu không thể ôm trọn được anh, thì ít nhất cho em được thích anh trong một tháng Tám nhiều nắng, nhiều gió, và nhiều những mộng mơ bỏng cháy.

Người con gái vẫn hay đỏ mặt khi nghĩ về anh.
Chấm hết, nhưng tim chưa yên.

P/S: Anh biết không, người ta hay bảo tháng Tám là giao mùa, nhưng gặp anh xong, em thấy mình giao tim.
Còn nếu lỡ anh chưa sẵn sàng yêu, thì đừng nhìn em bằng ánh mắt đó nữa. Nó không an toàn đâu, vì có thể em sẽ ngã vào anh mà không cần nệm.
Mà đã ngã thì em chịu, miễn anh đỡ!

No comments:

Post a Comment