Friday, August 1, 2025

NGỦ CHỔNG MÔNG

Nghệ thuật của kẻ bất cần.

Trước hết, xin gửi lời xin lỗi chân thành đến những ai cảm thấy không thoải mái hay không vừa ý với hình ảnh vui vẻ được chia sẻ. Mỗi người có một góc nhìn và cảm nhận riêng, và mình hoàn toàn tôn trọng điều đó. Mục đích chỉ là mang lại chút tiếng cười thư giãn giữa những ngày tháng 8 oi ả, hoàn toàn không có ý xúc phạm hay phản cảm. Mong mọi người rộng lòng bỏ qua nếu có điều gì chưa phải, và chúc tất cả luôn an yên, nhẹ nhàng, và giữ mãi nụ cười trong tim.

Cuối tuần đầu tháng Tám, trời thì nóng như bếp lò giữa sa mạc, việc thì nhiều như nắng, deadline dí sát gáy, hoá đơn thì đứng vẫy tay ngoắc ngoải ngoài cửa sổ, còn Facebook thì toàn là ... người ta yêu nhau khoe ảnh đi biển, đi núi, đi lòng vòng trừ mình ra.

Và rồi, đùng một phát, trời đổ cơn mưa bất chợt. Ừ thì mưa cũng chẳng đủ dập tắt nỗi “bốc hỏa nội tâm” đang sôi ùng ục, nhưng thôi kệ, mưa là mưa, có còn hơn không! Và giữa lúc lòng người đang ngổn ngang như quần áo chưa giặt, một tấm hình xuất hiện như ánh sáng cuối đường hầm, như ly trà đào đá chanh giữa trưa hè oi ả, như cái tát nhẹ của vũ trụ bảo: “Ê, chill đi má!”

Mạng nhá tấm hình gối úp tròn,
Mông chổng giữa giường như tuyên ngôn.
Đời phiền mặc kệ, ta đây nghỉ,
Tỉnh giấc hồi sinh dậy vẫn ngon!

“Ngủ chổng mông mặc kệ đời”, vâng, chính là em đó!
Không cần nói câu nào, không cần giãi bày tâm sự, chỉ cần cái tư thế bất chấp cả thế giới ấy thôi là đủ để cứu rỗi một đám linh hồn đang cháy âm ỉ trong áp lực tháng Tám!

Cảm ơn em, cô gái nhỏ, em không chỉ đang ngủ, em đang truyền đạo sống!

Không cần son phấn, không cần đạo cụ, không cần đạo diễn hô “diễn!”, chỉ cần một chiếc giường, một cái gối, và một tinh thần quyết không để xã hội làm phiền, cô gái ấy đã ban cho nhân loại một tư thế ngủ huyền thoại: chổng mông lên trời, úp mặt xuống gối, bung chân như đang bơi ếch trong giấc mơ mùa hè. Nếu đây không phải là “tối thượng của nghệ thuật ngủ”, thì là gì?

Ai nói ngủ ngoan mới gọi ngoan?
Tay chân bung hết vẫn bình an.
Chân dung phụ nữ thời hiện đại,
Là sống thật lòng, chẳng phải gian.

Ai nói “phụ nữ phải dịu dàng”?
Ai bảo “con gái ngủ phải gọn gàng như búp bê”?
Xin lỗi, tháng Tám nắng nóng và áp lực quá đủ rồi! Gái tháng Tám cần được bung lụa, bung chân, bung hết mọi thứ còn sót lại của tuần làm việc vất vả.

Tư thế ấy là lời tuyên bố hùng hồn gửi đến cuộc đời:

"Tao đã hết pin, đừng réo tao nữa. Tao bật chế độ 'chổng mông' để sạc lại tinh thần!"

Người ta ngủ để nghỉ ngơi, còn em, em ngủ để sống thật.
Ngủ không theo khuôn mẫu, không cần dắt ai theo, không diễn nét đoan trang. Em nằm như cách em đối mặt với đời: dễ thương, buông bỏ và thẳng thắn đến ... mắc cười.

Tấm hình này không đơn thuần là một khoảnh khắc, nó là một tuyên ngôn sống:

"Muốn yêu em? Phải yêu luôn cả cái tư thế em lăn ra như xác cá khô giữa đời thường!"

Tình thắm đâu cần dáng thướt tha,
Cá khô lăn lóc vẫn em mà!
Yêu em xin chớ mong kiều diễm,
Thấy rõ hình hài… mới gọi là!

Cuối tuần, thay vì giả vờ bận rộn để thấy mình có giá, hãy thử nằm như em ấy.
Đừng cố gồng thêm nữa, gió tháng Tám đã nóng, lòng người càng nóng hơn, nên thôi, chổng mông lên ngủ một giấc cho mát tim mát phổi.

Cuộc đời ngắn lắm. Ngủ kiểu nào thấy thoải mái thì … cứ việc ngủ. Miễn sao khi tỉnh dậy, mình vẫn thấy yêu đời và vẫn cười sảng khoái vì biết: à, hôm qua mình đã sống thật với chính mình ... và cái gối!

NGỦ CHỔNG MÔNG

Giường êm gối mát chẳng nằm không,
Mặc kệ hình dung dáng chổng mông.
Mồm úp vô gối tròn như ếch,
Chân đạp tung chăn rộng tựa rồng.
Ai hỏi sao kỳ? - Ngủ vậy sướng!
Thây đời thế sự, kệ ai trông.
Đêm qua mộng đẹp hồn bay bổng,
Tỉnh dậy giường cong sướng gối bông.

Tháng Tám nóng quá, thôi ngủ kiểu bá đạo cho nó mát lòng mát dạ nha mấy bạn!

Kết lại, “Ngủ chổng mông” không phải để gây chú ý hay làm duyên làm dáng, mà là tuyên ngôn sống thật giữa một thế giới quá mỏi mệt vì gồng. Ai cũng có lúc cần buông thả, cần một giấc ngủ bung lụa đúng nghĩa để nạp lại năng lượng, để sáng mai tỉnh dậy vẫn là chính mình, dù tóc rối hay gối méo. Thế nên, nếu có ai đó đang ngủ với tư thế bá đạo này, xin đừng phán xét, vì có thể đó là lúc họ sống thật nhất, dễ thương nhất và... “chill” nhất trần đời!



No comments:

Post a Comment