MÙA TẠ ƠN, MÙA THƯƠNG
Tháng mười một ghé về bằng một hơi thở rất khẽ. Không còn cái rộn ràng mơn mởn của thu mới sang, cũng chưa lạnh đến mức rét căm căm mà là thứ se se đủ để ta khép nhẹ áo, đưa tay dụm lấy hơi ấm, và chợt hiểu: mùa đã chín rồi. Lá rơi nhẹ hơn, nỗi nhớ mềm hơn, và lòng người cũng hiền hơn một chút.
Đây là tháng của mùa thu già nhưng trái tim lại như vừa biết yêu thêm lần nữa. Mọi thứ chín tới: cảm xúc, ký ức, và cả sự bình thản. Ta nhìn cuộc đời bằng ánh mắt đã qua nhiều đoạn đường, nhưng vẫn giữ một ngọn lửa ấm, chưa bao giờ tắt.
Và giữa những chiều gió vàng ấy, Ngày Lễ Tạ Ơn bước đến, như một nốt nhạc trầm sâu. Thanksgiving không chỉ là bàn ăn ấm, là gà tây, là tiếng cười trong bếp. Đó là khoảnh khắc ta khẽ cúi đầu cảm ơn đời, cảm ơn người, và cảm ơn chính mình.
Cảm ơn những ai đã từng nắm tay, dù chỉ một đoạn đường.
Cảm ơn những người đã cho ta thương, và cả những người dạy ta buông.
Cảm ơn cơ hội đứng dậy sau những lần đổ vỡ, vì đôi khi một trái tim từng đau mới biết yêu dịu dàng.
Tháng mười một nhắc ta rằng yêu thương không cần ồn ào. Một chén súp nóng, một tin nhắn hỏi “hôm nay bạn ổn chứ?”, một cái ôm chậm, một buổi chiều đứng bên hiên nhìn lá bay thôi… cũng đủ làm tim ấm.
Ta học cách sống tử tế hơn: giúp một người qua đường, mỉm cười với người lạ, nhẹ tay với lỗi lầm của người khác và với chính ta. Bác ái không phải điều to tát, đôi khi chỉ là không làm nặng lòng ai, và không để lòng mình hóa đá.
Tháng của lòng biết ơn.
Tháng của tình yêu đang gợn hé như nụ mùa cuối.
Tháng của câu nói “may mắn thay, ta vẫn còn đây”, để thương người và thương mình.
Chào tháng mười một, tháng của tay nắm tay, của ánh nến và hơi ấm, tháng của những trái tim bình yên biết cúi đầu cảm ơn, và những nụ cười hiền nở ra từ nơi sâu nhất trong lòng.
Mong ta đi qua tháng này thật chậm, để kịp thấy lá rơi, nghe lòng dịu lại, và giữ cho trái tim ấm đủ, để thương khi còn có thể.
Tháng mười một gió khẽ lay,
Thu hong nắng muộn trên tay dịu mềm.
Lá rơi một tiếng nhẹ êm ,
Như câu cảm tạ gửi thêm đời này.
Cảm ơn gió, cảm ơn mây,
Cảm ơn những sáng còn đây nụ cười.
Cảm ơn người đã ngang đời,
Dẫu đi - ở, cũng một thời thương nhau.
Cảm ơn những lúc nỗi đau,
Dạy ta biết quý ngọt - sầu an nhiên
Bàn tay giữ lấy an yên,
Nhẹ trao bác ái, dịu truyền thiện duyên.
Tháng mười một ngát lòng thiền,
Yêu thêm sự sống, dịu hiền với ta.
Bình yên chẳng ở nơi xa,
Là khi biết sống chan hoà… tạ ơn.
 

No comments:
Post a Comment