Có câu nói: "Có duyên, tự khắc tìm được nhau." Và tôi thiển nghĩ…
Duyên là một điều kỳ lạ. Người ta không thể lý giải, càng không thể sắp đặt. Giữa hàng ngàn con người lướt qua nhau mỗi ngày, có những ánh mắt chạm nhau rồi thôi, nhưng cũng có những ánh mắt ở lại, gieo vào tim một điều gì đó rất khác. Tôi tin rằng trong cuộc đời này, những người thực sự thuộc về nhau thì sớm muộn cũng sẽ gặp, dù có đi lạc bao nhiêu lần, dù đường đời có quanh co đến mấy.
Tôi thiển nghĩ, duyên không ồn ào đến, cũng chẳng vội vã rời đi. Nó đến trong một khoảnh khắc bình thường nhất, có khi là lúc ta không hề chuẩn bị gì cả. Một câu nói vu vơ, một lần giúp đỡ nhỏ, một sự trùng hợp ngẫu nhiên cũng có thể là điểm khởi đầu cho một mối quan hệ sâu sắc. Và kỳ lạ thay, người có duyên với nhau thường không cần phải nói quá nhiều, vẫn có thể hiểu. Không cần tỏ ra đặc biệt, vẫn thấy nhau quý giá.
Thế nhưng, duyên chỉ là bước đầu của một hành trình. Gặp nhau là nhờ duyên, nhưng đi cùng nhau được hay không lại phụ thuộc vào tâm. Có duyên mà không đủ lòng, thì cũng dễ lạc mất nhau giữa dòng đời ngược xuôi. Giữ được nhau mới là điều khó. Và để làm được điều đó, cần sự bao dung, lắng nghe và cả can đảm nữa. Can đảm để yêu thương, để chấp nhận, và để đi đến cùng một con đường.
Chẳng hẹn mà quen giữa chốn đông,
Tưởng là tri kỷ hóa hư không.
Trăm năm lỡ một lần đưa mắt,
Đành gửi duyên xưa giấc mộng nồng.
Tôi từng gặp những người tưởng như là định mệnh, nhưng rồi cũng rẽ lối. Mới hiểu rằng, không phải cứ có duyên là sẽ có phận. Có người chỉ bước ngang qua đời nhau để dạy cho ta một bài học, để giúp ta trưởng thành hơn, chứ không phải để ở lại. Nhưng tôi không tiếc. Bởi tôi biết, duyên nào cũng đáng quý. Mỗi cuộc gặp gỡ đều có lý do riêng của nó.
Vậy nên, khi ai đó bước vào đời bạn và khiến bạn thấy lòng mình yên bình, thấy bản thân tốt hơn mỗi ngày, thì xin hãy trân trọng. Duyên không dễ đến, và chẳng ai biết khi nào sẽ hết. Hãy sống chậm lại một chút, lắng nghe nhiều hơn một chút, để không vô tình đánh rơi những điều quý giá mà duyên lành mang đến. Bởi biết đâu, đó chính là người mà bạn chờ đợi đã lâu, là một phần của hành trình mà bạn vẫn hằng mong được cùng ai đó bước đi.
Duyên Gặp Gỡ
Tình cờ một thoáng bước qua nhau,
Chẳng hẹn, nhưng lòng đã khắc sâu.
Gió nhẹ đưa hương đầu chớm gặp,
Mây buồn che bóng buổi chia sầu.
Duyên kia có lẽ nhờ sao sáng,
Phận ấy bao lần bởi bể dâu.
Giữ được tơ lòng luôn vững chãi,
Bình yên theo mãi suốt canh thâu.
Duyên đến rồi đi như gió thoảng, nhưng ai biết trân trọng thì duyên sẽ thành phúc. Hãy sống thật lòng, giữ tâm an lành, rồi người cần gặp ắt sẽ đến, tay trong tay bước tiếp đoạn đường đời, không vội vã, không lạc mất nhau giữa muôn ngàn ngả rẽ.
No comments:
Post a Comment