
Có hai khái niệm về “Cơm” và “Phở”, cũng không biết nó xuất hiện từ bao giờ, và chỉ biết bên cạnh nghĩa đen đơn thuần của nó thì nó còn có nghĩa bóng để chỉ sự ” chán cơm thèm phở ” của người đàn ông. Hay nói cách khác đàn ông “chán vợ thèm bồ”.
Vợ là cơm, bồ là phở. Cơm ngày nào cũng cần phải ăn. Lâu lâu không ăn phở thì... nhớ ?
Vợ là cơm, bồ là phở. Cơm ngày nào cũng cần phải ăn. Lâu lâu không ăn phở thì... nhớ ?
Vợ là người hay càu nhàu, còn bồ thì tận tình chu đáo, thế nhưng giữa bồ và vợ có những điều mà cô ta không thể thay thế được, đàn ông biết thế sao vấn ngoại tình.
Vợ là người đàn bà lúc nào cũng càu nhàu tiền lương của anh được bao nhiêu, tháng này có thưởng không để đưa cho vợ, chi tiêu lo sinh hoạt gia đình con cái. Trong khi bồ sẽ khéo léo hỏi tiền của anh, để anh tự nguyện bỏ vào túi bồ hoặc đưa cô nàng đi mua sắm này nọ. Nhưng tiền bà vợ đòi sẽ được trang trải cho gia đình, con cái được êm ấm, gia đình được hưởng thụ. Còn bồ chỉ đòi tiền để có được sự sung sướng cho bản thân họ, không nghĩ đến ai. Người đàn ông bên cạnh họ thậm chí còn không được gì ngoài mất tiền, mất của. Nhưng bên vợ thì anh ta có cả một hậu phương tích lũy cho ngày mai.
Về nhà, sẽ có vợ chăm sóc cơm nước, dọn dẹp nhà cửa, nhưng đến với cô bồ, một là đi nhà hàng sang trọng, hai là phải tự tay vào bếp chiều các cô em lại còn mất tiền. Vợ có thể làm mà không đòi hỏi công lao. Thậm chí, sau khi ăn xong, các anh có thể tha hồ lên giường nằm, xem tivi, ngồi uống nước chè. Còn các cô bồ thì đừng hòng nhé, họ sẽ bắt các anh phải rửa bát, phục vụ họ, chăm sóc họ. Ấy vậy mà các anh vẫn thích ở bên cạnh bồ…
Lúc các anh ốm đau, vợ là người bên cạnh không phải bồ. Cô ấy chỉ đứng ngoài và hưởng thành quá. Ai là người vất vả sớm hôm tần tảo? Vậy sao đàn ông vẫn ngoại tình?
Có khó khăn, ai là người cùng chồng vượt qua? Bồ sao làm được việc đó, vì cô ta còn mải mê ở đâu ăn diện, mua sắm mà chẳng màng tới người đàn ông cô ta ngày này chiều chuộng, nói yêu thương… Thế mà, đàn ông vẫn cứ lao vào?
Người ta nói, của lạ có bao giờ là không ngon. Đúng, ngay cả đàn bà nhìn đàn ông khác, đẹp trai, phong độ và giàu có, họ cũng sẽ xiêu lòng. Nhưng không có nghĩa là họ chỉ muốn lao vào vòng tay kẻ đó. Mà họ muốn hơn hết, chồng mình được như người. Và đó là mong ước thầm kín cả đời này người đàn bà cũng không dám nói với chồng, vì sợ chồng tự ái, tủi thân. Nhưng đàn ông, khi thấy các cô gái đẹp, họ chỉ mường tượng rằng một ngày nào đó được vui vẻ với cô ta.
Vợ mình thì có bao giờ đẹp bằng vợ người khác, bởi mình đã sống lâu, quen dần, nên cảm thấy không còn thú vị. Nhưng nếu như chúng ta ai cũng vậy thì trên đời này còn thứ gì gọi là thủy chung, tình nghĩa. Trên đời này có lẽ chỉ có những kẻ bạc tình.
Cũng giống như bữa cơm, ăn nhiều mãi thì chán các món quen, muốn đổi món. Và đàn bà hay vợ, với đàn ông cũng vậy. Chỉ mong đàn ông hiểu một điều, cái thứ quen thuộc ấy chính là thứ gắn bó, sẻ chia ngọt bùi. Còn thứ mới mẻ thì một ngày nào đó lại có thứ mới mẻ hơn. Bản tính lăng nhăng sẽ không bao giờ cố hữu, nếu bạn cứ nhìn thấy cái mới, cái đẹp là lao vào.
Các cô bồ bên bạn, chiều chuộng bạn nhưng lại lấy đi của bạn nhiều thứ và không thể cho bạn được nhiều thứ như vợ mình. Các ông chồng cần tỉnh táo và suy nghĩ kĩ xem, mục đích của cuộc tình vụng trộm này là gì, với mình và với họ đều vậy? Đàn bà vụng trộm có lẽ là vì tiền. Và nếu họ xinh đẹp mà yêu một anh có vợ thì càng vì tiền, vì họ có thể thừa khả năng yêu một người đàn ông đàng hoàng là chồng của họ, không chung đụng với ai. Chỉ là, có lẽ, họ chưa tìm được người đó và đang tạm dừng chân ở đây, phá vỡ gia đình bạn…
Cuộc tình hôm nay có thể vui nhưng ngày sau sẽ vĩnh viễn mất gia đình, người thân. Thú vui thân xác ấy chỉ là thỏa mãn đam mê tức thời. Đừng để việc nhỏ làm mất cái lớn. Nhớ nhé đàn ông… Muôn đời thì bồ không thể bằng vợ, và muôn đời thì chẳng ai quan tâm, lo lắng cho chồng hơn vợ mình. Các ông nhớ nhé!
Đọc cho vui
ReplyDeleteThơ Cơm Phở
Cơm khoe: tớ nhất trên đời
Phở rằng: tớ cũng tuyệt vời lắm nha!
Cơm là từ gạo mà ra
Phở cũng từ gạo nhưng mà… ngon hơn.
Cơm nhờ hương gạo mà thơm
Phở nhiều “nguyên liệu” nên thơm đủ mùi
Cơm ăn no bụng là thôi
Phở vừa no, lại muốn đòi ăn thêm
Cơm ăn hàng bữa nên quen
Phở thì thỉnh thoảng nên thèm,… đương nhiên.
Cơm ngon, chẳng lọ mất tiền
Phở “thiu”, cũng phải bỏ tiền mà mua.
Cơm chân chất, chẳng đẩy đưa
Phở trang trí đẹp, dễ lừa mắt ai!
Cơm ngoan chẳng sợ tiếng tai
Phở tuy đẹp đẽ nhưng đầy hoài nghi
Cơm quen chẳng ngại ngần gì
Phở ăn dăm bữa tức thì ngán thôi
Phụ “cơm”, chớ phụ người ơi!
Cho dù thua “phở”, nhưng thời… an tâm.
Đàn ông thèm “phở” vì ít được ăn phở. Muốn ăn phở nhất là phở đặc biệt, phải có tiền, xe hoặc vừa có tiền vừa có xe. Trong khi cơm ngày nào cũng được ăn và phải ăn.
ReplyDeleteVề nhà, sẽ có vợ chăm sóc cơm nước, dọn dẹp nhà cửa...
ReplyDeleteCâu này xưa rồi diễm, giờ toàn đàn ông làm bếp rửa chén lau nhà thôi chứ vợ nào nó làm, sự đời đảo ngược rồi ông Vinh Quang ơi!
Của lạ là tạ mà Đường Phèn, L... lạ là Cá Tươi mà ?
ReplyDeleteông giỏi thế, có thể thống lĩnh quần hồ được rồi.
DeleteMột ông chồng ăn cơm nhà ớn tới cổ nên thèm phở bèn thủ thỉ với vợ;
ReplyDeleteĂn mãi cơm nhà, ngán tận hông
Thèm sao bát phở quán bên sông
Phở ngon, đậm chất vi dinh dưỡng
Xin phép bà, tôi thử được không?
Bà vợ nghe xong, hiểu ý chồng. Hơi tức tối, nhưng vẫn thủ thỉ lại với chồng:
Cơm nhà còn dẻo trong nồi đồng
Phở chỉ thơm tho mùi viễn vông
Bổ dưỡng gì đâu, toàn bột ngọt
Cơm mình chất lượng lắm nghe ông!
Ông chồng tiếp tục nài nỉ vợ, nhưng lần này kiên quyết hơn:
Cơm nhà lạt lẽo, chẳng say nồng
Phở đấy dẻo dai, đúng ý ông
Thôi cứ để tôi qua nếm thử
Một tô chỉ tốn có vài đồng?
Bà vợ lần này tức ra mặt, nên gặn giọng kiên quyết lại vơi chồng:
Phở nấu giò heo chửa cạo lông
Ăn vào bệnh chết đó nghe ông?
Ham chi của lạ, mắc vào “Ếch”
Chỉ có cơm nhà, bảo đảm không?
Ông chồng thấy khuyên vợ không có áp phê, nên lớn tiếng hơn thua:
Nói mãi mà bà chưa chịu thông?
Tôi qua nếm thử chút cay nồng
Rồi mai khi đói dùng cơm lại
Thổi lửa, chung cơm tình vợ chồng.
Bà vợ lần này bốc hỏa thật sự, cơn “Hoạn Thư” đã đỉnh điểm:
Cơm nhà chán cũng ăn nghe ông?
Đừng có mon men, phở với nồng
Cơm lạt thì bà thêm mắm, muối
Phở kia béo ngọt, cũng là không?
Cha hàng xóm bên nhà nghe được cuộc tranh luận nãy giờ, vội hô sang:
Kề cận bên nhà, tôi cứ trông
Mong rằng nếm thử cơm nhà ông?
Ông chê thì để tôi vài bát!
Tôi nếm thử xem có ngọt không?
Bà vợ cha hàng xóm nghe thế, cũng lên tiếng nói với chồng mình:
Cơm khét nhà người, chi việc ông?
Nhà mình có thiếu cháo cơm không?
Chớ mà ăn vụng, coi chừng đấy?
Bà biết thì roi đánh téc mông…
Ông chồng lúc này cũng bực mình lên tiếng:
Cơm khét, cơm khê cũng kệ ông
Đứa nào bước tới, chết nghe không?
Chưa ăn, ông để dành khi đói
Đừng tưởng ông đây, hết mặn nồng?
Bà vợ được thế, nên hù chồng:
Sáng dạ ra chưa, cái bụng ông?
Cơm mình lắm kẻ vẫn đang trông
Cơm nhà thơm phức ra ngoài ngõ
Để hở trộm vào, rinh mất không?
Ông chồng lúc này xuống nước, âu yếm vợ nói ngọt:
Tôi hết thèm rồi, phở với nồng
Cơm mình đậm chất, để cho ông
Từ đây dùng mãi tới đầu bạc
Tôi thử bà thôi có biết không…
thêm tí gia vị cho chén cơm tô phở
ReplyDeleteBồ là phở nóng tuyệt vời.
Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu.
Bồ là nơi tỏ lời yêu.
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình.
Bồ là rượu ngọt trong bình.
Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo,
Nhìn bồ đôi mắt trong veo
Trông vợ đôi mắt trong veo gườm gườm,
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang
Bồ dỗi thì phải xuống thang
Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền
Một khi túi hãy còn tiền
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi, vợ lại đón anh về nhà
Bồ là lều, vợ là nhà
Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là PHỞ TÁI (của) thằng cha láng giềng