Thursday, March 13, 2025

ĐOÁ HOA VÔ THƯỜNG

Người ta hay nói đời người như một đóa hoa – nở rộ rực rỡ rồi chóng tàn phai. Mà trong muôn vàn loài hoa ấy, có một loài mang cái tên thật lạ lùng: Hoa Vô Thường.

Hoa Vô Thường chẳng rực rỡ kiêu sa như hồng nhung, chẳng ngát hương mê đắm như lan hay huệ, nhưng lại mang trong mình nét mong manh khó đoán. Sáng còn thấy nở bung khoe sắc, chiều đã khép cánh héo tàn. Hoa Vô Thường không có lịch trình rõ ràng, cứ thế mà nở, mà tàn, chẳng chờ đợi ai, cũng chẳng vội vàng níu kéo điều gì.

Cuộc đời con người cũng vậy. Đâu ai biết được hôm nay cười vui, ngày mai liệu có còn bên nhau? Người thương hôm qua có thể là xa lạ hôm nay. Những phút giây hạnh phúc tràn ngập rồi cũng có thể vụt mất trong chớp mắt. Nhưng điều đó đâu có nghĩa là cuộc sống mất đi giá trị. Chính sự vô thường ấy lại khiến ta biết trân quý từng khoảnh khắc hiện tại, biết yêu thương người trước mắt và giữ gìn những điều giản dị mà quý giá nhất.

Hoa Vô Thường dạy ta rằng, đừng đợi đến ngày mai mới mỉm cười, đừng chờ đến khi xa cách mới nhận ra tình cảm trong lòng mình. Hãy sống thật chân thành, yêu thương đủ đầy và đừng ngại bày tỏ những điều muốn nói. Vì có khi, chỉ cần một khoảnh khắc thôi, một ánh mắt, một nụ cười chân thành cũng đủ để nở thành một đóa hoa đẹp nhất trong lòng người khác.

Em là hoa của vô thường,
Sớm nở rực rỡ, chiều vương sắc tàn.
Cánh mỏng manh giữa trần gian,
Gió lay một thoáng, ngỡ ngàng bay xa.

Hoa không hẹn buổi nở ra,
Cũng không níu giữ nhạt nhòa ngày tan.
Như đời thoảng khói mây ngàn,
Sớm còn rạng rỡ, tối mang u buồn.

Vô thường – cuộc sống xoay guồng,
Hôm nay rực rỡ, mai luồ
ng cuộn sầu.
Người thương bỗng hóa người đâu,
Mới cười đó, chớp mắt đau ngập lòng.

Hoa dạy ta sống thong dong,
Đừng ham danh lợi chất chồng vô minh.
Yêu thương giữ trọn chân tình,
Ngắn dài đâu kể, nghĩa tình đủ sâu.

Em là hoa của nhiệm màu,
Nở trong hiện tại, chẳng cầu ngày mai.
Một lần bung nở rạng ngời,
Là tròn kiếp sống, là đời thăng hoa.

Đời người ngắn lắm, như Hoa Vô Thường vậy. Hoa nở rồi tàn trong khoảnh khắc, nhưng nếu nở rực rỡ, tỏa hương thơm ngát, thì dù ngắn ngủi vẫn để lại dấu ấn đẹp đẽ trong lòng người. Đời người cũng thế, chẳng ai biết ngày mai sẽ ra sao, nhưng nếu sống trọn vẹn từng phút giây, yêu thương chân thành, thì khoảng thời gian ngắn ngủi ấy cũng trở nên ý nghĩa vô cùng. Hãy sống như Hoa Vô Thường — không cần mãi mãi, chỉ cần đủ rực rỡ để đời nhớ mãi không quên.


No comments:

Post a Comment

  • Mai Xa Cách
    Thơ: Bác Từ Nhạc: Vĩnh Phúc Trình bày: Anh Nguyên Xin được giới thiệu bài thơ Mai Xa Cách của Bác Từ do Vĩnh Phúc phổ nhạc và Anh Nguyên trình...