Màu Của Nỗi Nhớ của Lê Hương là một bản giao hưởng cảm xúc, mang đậm chất trữ tình, dịu dàng và sâu lắng. Lê Hương là một tác giả với ngòi bút mềm mại và đầy tinh tế, thường khơi gợi những cung bậc cảm xúc nhẹ nhàng qua từng câu chữ. Trong tác phẩm này, người đọc được dẫn dắt qua những sắc thái khác nhau của nỗi nhớ: từ niềm mong chờ, sự chơi vơi trong cô đơn, đến sự ngọt ngào đầy hy vọng. Mỗi khổ thơ như một mảnh ghép màu sắc, tạo nên bức tranh đa chiều của nỗi nhớ, gắn liền với tình yêu và sự mong manh của cảm xúc. Đây là một tác phẩm đẹp dành cho những tâm hồn đồng điệu, yêu sự sâu lắng trong thơ ca.
Và bây giờ, hãy cùng bước theo tác giả, lạc vào miền cảm xúc nơi những vần thơ đong đầy yêu thương, nhớ nhung và hy vọng. Mỗi câu chữ là một nốt nhạc du dương, dẫn dắt tâm hồn ta chạm đến những sắc màu dịu dàng của tình yêu và nỗi nhớ.
Khổ thơ mở đầu đặt ra câu hỏi tinh tế về màu sắc của nỗi nhớ, làm bật lên sự mơ hồ, khó nắm bắt của cảm xúc. "Nỗi nhớ màu gì?" không chỉ là thắc mắc mà còn là lời tự sự đầy xúc cảm, với những giọt nước mắt như khẳng định rằng nỗi nhớ không chỉ là cảm giác, mà còn hiện hữu, long lanh như màu mắt. Hình ảnh "trong nước mắt em rơi" gợi nên một nỗi nhớ đau đáu, chất chứa niềm thương và sự cô đơn, tạo sức nặng cho khổ thơ.
Khổ thứ hai diễn tả sự cô đơn trong khoảng giao mùa – thời điểm gợi nhớ và dễ lay động cảm xúc. Từng câu thơ nhẹ nhàng như lời thổ lộ chân thành, đưa người đọc hòa vào niềm khao khát được "tựa vai anh" và cùng nhau ngắm hoàng hôn. Hình ảnh "trời nhạt nắng" và "mong manh" tạo cảm giác mơ màng, chông chênh nhưng vẫn dịu dàng, như muốn níu giữ yêu thương giữa khoảng không xa cách.
Khổ thơ thứ ba chuyển sang cảm giác ngọt ngào và gần gũi. Nỗi nhớ ở đây được ví như làn môi thơm và nhịp thở say mèm, khiến người đọc cảm nhận sự nồng nàn trong tình yêu. Điểm nhấn là sự hòa quyện giữa nỗi nhớ của "em" và "anh", tạo nên một sợi dây cảm xúc bền chặt, xóa tan những giận hờn.
Hình ảnh "màu xanh của lá" và "tím cả chiều tà" gợi lên nỗi nhớ lung linh, chan chứa hy vọng. Sự miêu tả màu sắc làm nổi bật nét đẹp của nỗi nhớ, từ ngọt ngào đến sâu lắng. Màu tím ở cuối khổ thơ biểu tượng cho tình yêu và sự thủy chung, làm nền cho cảm xúc trọn vẹn trong bài thơ.
Khổ cuối là lời nhắn nhủ nhẹ nhàng, mang tính vỗ về. Mùa Đông qua đi, nước mắt sẽ nhạt phai, chỉ còn lại nụ cười và niềm hạnh phúc. "Màu tím tình yêu" kết lại bài thơ một cách hoàn hảo, khơi dậy niềm tin vào sự gắn kết lâu dài và bền chặt của tình yêu.
Lúc nhớ anh chạnh lòng
Em khóc...
Nỗi nhớ màu gì …? Trong nước mắt em rơi..!
Phút giao mùa … cô đơn đến chơi vơi ...
Em mong manh giữa khoảng trời nhạt nắng...
Ngay lúc này em nhớ anh nhiều lắm...!
Ước tựa vai anh … mình ngắm chiều buông...
*. *. *
Nỗi nhớ ngọt ngào thơm tựa làn môi em...
Đừng giận anh, đừng hờn ghen em nhé...!
Anh đã nhớ đến say mèm nhịp thở...
Em luôn dịu dàng trong nỗi nhớ của anh...!
Anh đã thấy màu nỗi nhớ lung linh...!
Mang hy vọng như màu xanh của lá...
Màu nỗi nhớ cũng ngọt ngào đến lạ...!
Cứ mênh mang nhuộm tím cả chiều tà..
Thương yêu à...!
Mùa Đông sắp bước qua
Nhớ nghe em…. đừng nhạt nhòa nước mắt.
Hãy mỉm cười vì… đó là hạnh phúc...
Màu tím tình yêu
Là nỗi nhớ…. em ơi....!!!
Lê Hương 21/1
No comments:
Post a Comment