Friday, January 17, 2025

Lời bình cho bài thơ "Đông Lạnh" của Lê Hương

ĐÔNG LẠNH

Lạnh thế này , sao nhớ nhà đến vậy...!
Thèm được cuộn trong chăn mặc ngoài kia mưa rét...
Lạnh thế này, thèm được ai đó nắm tay
Dắt nhau qua dòng người đông trên phố
Để nỗi buồn và cô đơn nhường chỗ
Cho yêu thương và ấm áp quay về...

Lạnh thế này chỉ muốn giả vờ quên
Để ai đó nhắc mặc thêm áo ấm
Để nũng nịu và nói rằng "nhớ lắm!"
Lạnh ở ngoài nhưng có nắng trong tim.

Lạnh thế này nhiều lúc muốn lặng im
Để cảm nhận đông đang về trước ngõ
Nhớ bếp lửa và ngôi nhà bé nhỏ
Bỗng muốn về bên cạnh Mẹ Cha.
Muốn ôm Mẹ mặc ngoài kia giông bão
Thì thầm nghe Mẹ kể ngày xưa...

Lạnh thế này thèm một chuyến đi xa
Để tìm lại một vài điều đánh mất...
Năm tháng trôi mà thanh xuân cứ nhạt
Thèm...trở về cái tuổi đôi mươi...
Chẳng hối tiếc ...cho một lần đánh mất...
Chút tình si, ai đó bỏ qua đường...?
Lạnh thế này ! Sao thấy nhớ ngày xưa...
Cha bện rơm , làm ổ rơm đỡ lạnh....
Nằm hít hà, hương rơm mới thành quen...
Lạnh thế này ! Nỗi lòng xưa ai tỏ...
Gom nhặt về bao kí ức yêu thương...
* * *
Lạnh thế này nhiều lúc bỗng chênh vênh
Chỉ một mình nhìn dòng người lặng lẽ
Ước mùa đông hãy trôi đi thật nhẹ ...
Để yêu thương níu bước lại quay về...

Lê Hương 18/12

1. Mở đầu đầy cảm xúc, gần gũi
Tác giả mở đầu bài thơ với một cảm giác rất đỗi quen thuộc, khi cái lạnh của đông len lỏi vào lòng người và gợi lên nỗi nhớ nhà da diết. Những hình ảnh như "cuộn trong chăn", "mặc ngoài kia mưa rét" không chỉ là cảm nhận thực tế mà còn khơi gợi một nỗi khát khao về sự an yên, ấm áp của mái ấm gia đình. Sự đối lập giữa cái lạnh ngoài trời và sự ấm áp trong lòng đã tạo nên một bức tranh tâm trạng rất sống động. Cám ơn Lê Hương vì đã gợi lại cảm giác gần gũi mà ai cũng từng trải qua trong những ngày đông.

2. Nỗi khát khao yêu thương, sẻ chia
Ở khổ thơ tiếp theo, sự cô đơn dường như được phác họa rõ nét hơn. Tác giả dùng hình ảnh "nắm tay", "dắt nhau qua dòng người đông trên phố" để nói về sự cần thiết của yêu thương và kết nối. Từ "giả vờ quên" đến "nũng nịu" là cách Lê Hương khéo léo diễn tả những mong muốn giản dị mà sâu sắc trong lòng người: một người quan tâm, một chút yêu thương đủ để "nắng trong tim" xua tan đi cái lạnh giá của đông. Lời thơ gợi lên sự đồng cảm mạnh mẽ, khiến người đọc không khỏi rung động.

3. Hoài niệm và nỗi nhớ gia đình
Tâm trạng của bài thơ chuyển từ khát khao yêu thương sang hoài niệm và nhớ nhung. Hình ảnh "bếp lửa", "ngôi nhà bé nhỏ", "Cha bện rơm" mang đậm nét văn hóa và ký ức của một tuổi thơ trong lành, bình yên. Đặc biệt, câu "Muốn ôm Mẹ mặc ngoài kia giông bão" thể hiện tình cảm chân thành, mộc mạc nhưng lại vô cùng thiêng liêng đối với đấng sinh thành. Lê Hương đã khéo léo tái hiện không gian gia đình thân thuộc, khiến người đọc cũng phải thổn thức nhớ về tuổi thơ.

4. Sự tiếc nuối và chênh vênh
Đoạn thơ cuối cùng đẩy cảm xúc lên một nấc mới khi sự tiếc nuối về thanh xuân và những ký ức cũ ùa về. Tác giả lột tả rất chân thực sự "chênh vênh" giữa dòng người lạnh lẽo, nơi con người tìm kiếm chút ấm áp của quá khứ để đối diện với hiện tại. Hình ảnh "gom nhặt bao ký ức yêu thương" là một cái kết đẹp, khắc họa sự hoài niệm đầy chân thật và ý nghĩa.

5. Cảm nhận tổng quan
"Đông Lạnh" không chỉ là một bài thơ mà còn là một hành trình cảm xúc – từ nỗi nhớ nhà, khát khao yêu thương đến sự hoài niệm và chênh vênh trước cuộc đời. Lê Hương đã tinh tế gợi lên những góc khuất trong lòng người khi đông về, khiến bài thơ không chỉ là những vần chữ mà còn là những mảnh cảm xúc chạm đến tận sâu trái tim.

Cảm ơn Lê Hương vì đã mang đến một bài thơ đẹp, giản dị nhưng thấm đượm yêu thương và hoài niệm. Mỗi câu chữ đều gợi nhớ về những gì đẹp nhất trong cuộc sống – gia đình, tình yêu và ký ức. Mong rằng bài thơ sẽ tiếp tục lan tỏa sự ấm áp đến nhiều trái tim khác trong mùa đông lạnh giá.


No comments:

Post a Comment