Lại có người, chỉ cần một ánh mắt trìu mến, một vòng tay ấm áp, hay đơn giản là một bữa cơm đậm đà tình thân... cũng đủ mãn nguyện cả cuộc đời.
Thuở nhỏ, ta nghĩ hạnh phúc là được ăn kẹo thỏa thích, được mẹ ôm ngủ mỗi tối, được ba chở dạo quanh phố khi chiều buông xuống.
Lớn hơn một chút, ta bắt đầu mơ về những điều xa xôi – một ngôi trường danh giá, một tình yêu đầu đầy mộng mơ, một công việc ổn định để an tâm về tương lai.
Nhưng rồi khi trưởng thành, sau những va vấp, mất mát, ta chợt nhận ra: hạnh phúc thật ra rất đỗi giản dị – chỉ là được sống bình an, không bệnh tật, có một mái nhà để trở về, và có ai đó chờ ta sau một ngày dài rong ruổi.
Đi tìm hạnh phúc giữa nhân gian
Chợt thấy quanh ta chẳng ngút ngàn
Thì ra hạnh phúc không xa khuất
Chỉ đợi lòng yên… sẽ thấy gần.
Ta từng lầm tưởng rằng hạnh phúc là điều phải đi tìm thật xa, thật lâu.
Nhưng rồi chợt nhận ra, đôi khi nó hiện hữu ngay bên ta – trong một tách trà mẹ pha lúc trời se lạnh, trong ánh mắt người bạn cũ sau bao năm xa cách, hay trong khoảnh khắc ta vẫn có thể mỉm cười giữa bao bộn bề, giông gió.
Hạnh phúc không phải là đích đến, mà là hành trình.
Là những bước chân bình thản không gấp gáp, là từng phút giây sống trọn vẹn với hiện tại.
Là khi ta học cách buông bỏ những điều không thuộc về mình, để thấy lòng mình nhẹ nhõm.
Là khi ta thôi so sánh, thôi ganh đua, và bắt đầu biết ơn những gì đang hiện diện.
Đi tìm hạnh phúc, có lẽ không phải là đi thật xa, mà là quay về.
Quay về với chính mình, với những điều chân thành, mộc mạc nhưng đong đầy thương yêu.
Biết đủ, lòng yên – đời bớt khổ
Buông đi, nhẹ gánh giữa hư vô
Thương mình đúng cách, không chờ đợi
Tự thấy mùa xuân nở giữa thơ.
Thì ra, hạnh phúc chưa từng là điều khó nắm bắt.
Nó không nằm trong sự hào nhoáng, bon chen, mà nằm trong thái độ sống của mỗi người.
Khi biết đủ, ta thấy bình an. Khi biết buông, ta thấy nhẹ nhàng.
Khi biết yêu thương chính mình, ta mới thật sự có thể lan tỏa hạnh phúc đến người khác.
Cuộc sống dẫu chẳng dễ dàng, nhưng ta luôn có thể chọn cách sống tử tế, bao dung.
Bởi đôi khi, chỉ một ánh mắt dịu dàng hay một nụ cười chân thành... cũng đủ để sưởi ấm một tâm hồn đang lạnh giá.
Hạnh phúc không phải là có được tất cả, mà là biết trân quý những gì mình đang có.
Có người từng hỏi:
“Liệu hạnh phúc có gõ cửa lần hai?”
Ta mỉm cười, nhẹ nhàng đáp:
“Nếu lòng còn tin, thì hạnh phúc vẫn luôn ở đó – chỉ là nó đang đợi ta đủ lặng… để nhận ra.”
No comments:
Post a Comment