
Ta cứ say cuộc tình này em nhé,
Mặc gió sương, mặc thế sự bon chen
Mặc tháng năm có đổi trắng thay đen,
Ta vẫn yêu như thuở nào chưa cũ.
Ta cứ say dù đời như thác lũ,
Nắm tay nhau đi đến tận chân trời,
Dẫu mai sau mưa nắng có chơi vơi,
Cũng chẳng tiếc khi lòng còn rực lửa.
Ta cứ say mặc ngoài kia chất chứa,
Mặc nhân gian cười nói chuyện hợp tan,
Chỉ cần tim vẫn giữ chút nồng nàn,
Thì lối cũ cũng hóa thành cõi mộng.
Ta cứ say trong vòng tay mở rộng,
Dẫu đời trôi mang bao nỗi muộn phiền,
Chỉ cần ta còn một chút hồn nhiên,
Còn tin nhau, còn trao yêu chân thật.
Ta cứ say như mùa thu chất ngất,
Gió giao mùa thổi mộng ướp hồn thơ,
Mắt môi em vẫn thắp lửa đợi chờ,
Ta say mãi chẳng ngại ngần đánh mất.
Ta cứ say dẫu đường đời pha chất,
Dẫu phía xa nhiều cám dỗ thưong đau,
Chỉ cần em là duy nhất đời nhau,
Thì thế gian chẳng còn chi quan trọng.
Ta cứ say, mặc nhân gian lật lọng,
Mặc tóc xanh giờ đã phai dần màu,
Nhưng tình ta như vầng trăng trên đầu,
Dẫu sương gió vẫn vẹn nguyên rạng rỡ.
Ta cứ say để lòng ta thôi nhớ,
Nhớ thương nhau từ kiếp trước xa xôi,
Hẹn kiếp này dù lạc giữa đơn côi,
Ta vẫn giữ lời thề xưa son sắt.
Ta cứ say, mặc thời gian hiu hắt,
Để đời nhau ủ ấp chén men êm,
Để tình yêu như rượu đắng môi mềm,
Say thật say, say đến khi hóa đá.
Ta cứ say, cho đến khi say quá,
Say cuộc tình dẫu ngắn ngủi mong manh,
Say một lần chẳng tiếc tháng năm xanh,
Say để biết… tim này yêu chân thật!
Bài thơ “Ta Cứ Say…” là một khúc tình ca nồng nàn, một bản tình ca da diết về tình yêu, đắm say nhưng không bi lụy, mãnh liệt nhưng cũng đầy sâu lắng. Với thể thơ tám chữ trầm bổng, bài thơ vẽ lên một bức tranh tình yêu vượt qua mọi rào cản, sóng gió của cuộc đời, một tình yêu không sợ thời gian, không ngại nhân gian, chỉ cần có nhau trong khoảnh khắc này, chỉ cần tim còn rực lửa, thì thế giới ngoài kia không còn quan trọng nữa.
1. “Say” trong tình yêu – sự thăng hoa của cảm xúc
Ngay từ câu thơ mở đầu “Ta cứ say cuộc tình này em nhé,” tác giả đã đặt ra một trạng thái tình yêu nồng nhiệt, cháy bỏng. “Say” trong bài thơ không phải là say men rượu, mà là sự say mê trong tình yêu, một sự đắm chìm vào cảm xúc chân thành mà không toan tính, không dè dặt.
Nhịp thơ chậm rãi nhưng mang sức cuốn hút mạnh mẽ, bởi mỗi câu thơ là một sự khẳng định: tình yêu không cần lý trí, không cần xét nét đúng sai, chỉ cần con tim còn yêu thì cứ để tình yêu dẫn lối.
Câu thơ “Mặc gió sương, mặc thế sự bon chen” thể hiện một sự bất chấp, một tình yêu đủ lớn để không bị ảnh hưởng bởi những tác động bên ngoài. Khi yêu, ta có thể gạt bỏ mọi thứ, chỉ để lại một khoảng trời riêng, nơi hai người được tự do yêu và sống với cảm xúc của mình.
2. Tình yêu vượt qua mọi thử thách của thời gian
Tình yêu trong bài thơ không phải là thứ tình cảm thoáng qua mà là một tình yêu có sự bền bỉ, có sự thử thách của thời gian.
“Mặc tháng năm có đổi trắng thay đen,
Ta vẫn yêu như thuở nào chưa cũ.”
Những câu thơ này gợi lên một tình yêu thủy chung, son sắt, bất chấp thời gian trôi qua, bất chấp sự thay đổi của đời người. Hình ảnh “đổi trắng thay đen” mang đến một cảm giác đầy biến động của cuộc đời, nơi không gì là vĩnh cửu, nhưng tình yêu vẫn trường tồn, như một điều gì đó bất biến.
3. Đam mê và sự tận hiến trong tình yêu
Bài thơ không chỉ nói về tình yêu chung thủy mà còn là sự tận hiến, dâng trọn cảm xúc, không hối tiếc:
“Dẫu mai sau mưa nắng có chơi vơi,
Cũng chẳng tiếc khi lòng còn rực lửa.”
Tình yêu trong bài thơ không bị ràng buộc bởi tương lai hay những gì chưa biết trước. Điều quan trọng là hiện tại, khi tình yêu vẫn còn nồng cháy, vẫn còn sự tin tưởng, thì hãy cứ yêu, cứ sống hết mình.
Hình ảnh “rực lửa” không chỉ tượng trưng cho đam mê mà còn thể hiện sự quyết liệt trong tình yêu. Đó không phải là một tình yêu nửa vời hay tạm bợ, mà là một tình yêu cháy bỏng, trọn vẹn, dù có thể phải đánh đổi hay chịu tổn thương.
4. Chống lại những đổi thay và cám dỗ của cuộc đời
Dù tình yêu đẹp đẽ và say đắm, nhưng cuộc đời vốn dĩ đầy rẫy những thử thách và cám dỗ. Tác giả đã nhấn mạnh điều này qua những câu thơ:
“Ta cứ say dẫu đường đời pha chất,
Dẫu phía xa nhiều cám dỗ thương đau,
Chỉ cần em là duy nhất đời nhau,
Thì thế gian chẳng còn chi quan trọng.”
Sự đối lập giữa “đường đời pha chất” và “chỉ cần em là duy nhất đời nhau” nhấn mạnh đến lòng chung thủy và sự kiên định trong tình yêu. Khi tình yêu đủ lớn, khi hai trái tim cùng chung nhịp đập, thì mọi cám dỗ bên ngoài cũng trở nên vô nghĩa.
5. Dấu ấn của thời gian trong tình yêu
Dù tình yêu có mạnh mẽ đến đâu, thời gian vẫn là một thử thách không thể tránh khỏi. Hình ảnh “Mặc tóc xanh giờ đã phai dần màu” như một lời nhắc nhở rằng thời gian sẽ trôi qua, tuổi trẻ rồi cũng sẽ qua đi. Nhưng điều quan trọng là tình yêu có còn vẹn nguyên như ngày đầu hay không.
“Nhưng tình ta như vầng trăng trên đầu,
Dẫu sương gió vẫn vẹn nguyên rạng rỡ.”
Hình ảnh “vầng trăng” là biểu tượng của sự vĩnh cửu, của ánh sáng dịu dàng, bền bỉ theo thời gian. Dù thời gian có lấy đi tuổi trẻ, nhưng nếu tình yêu đủ sâu sắc, thì nó vẫn luôn rạng rỡ, vẫn mãi ở đó, chẳng hề phai nhạt.
6. Nỗi nhớ và sự lưu luyến khôn nguôi
Tình yêu không chỉ là những khoảnh khắc ngọt ngào, mà còn là những ký ức sâu đậm không thể phai mờ:
“Nhớ thương nhau từ kiếp trước xa xôi,
Hẹn kiếp này dù lạc giữa đơn côi,
Ta vẫn giữ lời thề xưa son sắt.”
Có một sự tin tưởng rằng tình yêu này không chỉ thuộc về kiếp này mà còn có thể kéo dài từ kiếp trước, đến kiếp sau. Một sự ràng buộc của số phận, một lời hứa được giữ trọn vẹn dù có bao nhiêu đổi thay.
7. Tình yêu như men say – đắm chìm và tận hiến
Hình ảnh “chén men êm” hay “rượu đắng môi mềm” thể hiện một tình yêu vừa ngọt ngào vừa cay đắng. Tình yêu không chỉ có niềm vui mà còn có cả nỗi buồn, có hạnh phúc nhưng cũng đầy thử thách. Nhưng chính vì những điều đó, tình yêu mới trở nên đáng giá.
“Say thật say, say đến khi hóa đá.”
Một sự tận hiến, một sự cháy hết mình trong tình yêu, đến mức không còn gì có thể làm thay đổi, không còn gì có thể ngăn cản.
8. Lời kết – thông điệp sâu sắc của bài thơ
Bài thơ khép lại với một lời khẳng định đầy quyết liệt:
“Say một lần chẳng tiếc tháng năm xanh,
Say để biết… tim này yêu chân thật!”
Tình yêu đẹp nhất không phải là một tình yêu không vấp ngã, không đớn đau, mà là một tình yêu chân thật, một tình yêu mà ta đã sống hết mình vì nó. Dù kết cục có ra sao, dù hạnh phúc hay chia xa, chỉ cần ta đã yêu thật lòng, thì đó đã là một điều đáng trân trọng.
Bài thơ “Ta Cứ Say…” không chỉ đơn thuần là một bài thơ tình yêu mà còn là một triết lý sống: sống hết mình, yêu hết lòng, không ngại tổn thương, không sợ đổi thay, vì điều quan trọng nhất là ta đã từng yêu, từng cháy hết mình trong những cảm xúc chân thật nhất.
Vậy thì, hãy cứ say đi… say vì tình yêu, say vì những khoảnh khắc quý giá trong đời, để khi nhìn lại, ta chẳng phải tiếc nuối điều gì.
No comments:
Post a Comment