Thursday, January 16, 2025

Quê Hương Trong Tim Ngày Tết

 Ngồi ở nơi được gọi là "quê thứ hai," lòng tôi như có một nỗi niềm gì đó lâng lâng, vừa háo hức, vừa bâng khuâng khi Tết Nguyên Đán đã gần kề. Xa quê, tôi vẫn luôn cảm nhận mỗi nhịp thời gian ở nơi này khác với quê nhà. Nhưng Tết thì ở đâu cũng mang đến những cảm giác đặc biệt – sự mong chờ, sự bồi hồi, và cả chút nôn nao không thể diễn tả thành lời.

Tôi nhớ về những ngày áp Tết ở quê nhà, nơi từng con đường nhỏ đều rực rỡ sắc vàng của hoa cúc, sắc đỏ của những cành đào và những quầy hàng bán bánh mứt chen chân giữa khu chợ đông đúc. Hương vị Tết như ngấm vào từng góc phố, từng ngọn gió thoảng qua mái tóc, từng tiếng cười nói râm ran của người dân quê.

Tôi nhớ dáng mẹ lom khom dọn dẹp nhà cửa, bàn tay thoăn thoắt gói bánh chưng, đôi mắt ánh lên niềm vui khi nhìn những đứa con quây quần bên nhau. Mẹ vẫn thường bảo: "Tết là dịp để cả nhà ngồi lại, kể nhau nghe chuyện vui buồn suốt một năm dài." Giờ đây, khi không thể bên mẹ những ngày giáp Tết, tôi càng hiểu rằng câu nói ấy chẳng phải lời dặn dò, mà là tình thương thầm lặng, là sự gắn kết gia đình vượt qua thời gian và khoảng cách.

Ở quê thứ hai này, tôi thấy mình cũng học cách chuẩn bị Tết theo cách mới. Những món ăn ngày Tết không còn mang hương vị quê nhà, nhưng tôi tự nhủ, Tết không chỉ nằm ở mâm cơm đầy đủ, mà còn ở cách ta gìn giữ những kỷ niệm, ở cách ta dành một chỗ trong tim cho những người thân yêu.

Những ngày giáp Tết nơi đây, tôi thấy người ta vẫn hối hả, vẫn tất bật với những kế hoạch của riêng mình. Nhưng trong cái lạnh se se của chiều đông, vẫn có chút gì đó thân quen. Một ánh mắt chào xuân, một lời mời uống trà, một chiếc bánh nhỏ tặng nhau cũng đủ làm trái tim tôi ấm áp, như thể quê hương đã theo tôi đến tận đây.

Tôi tự nhủ, dù ở đâu, Tết vẫn là dịp để quay về, không chỉ về nhà mà còn về với chính mình. Đó là lúc để nhìn lại một năm qua, để trân trọng những gì đã có, và để nuôi dưỡng những hy vọng cho năm mới.

Quê hương nơi tôi sinh ra, dù có xa cách, vẫn luôn hiện diện trong từng kỷ niệm, từng hơi thở. Và ở quê thứ hai này, tôi chào đón Tết với một trái tim đầy biết ơn – biết ơn vì dù đi xa, tôi vẫn luôn có một nơi để hướng về, vẫn luôn có Tết để cảm nhận, và vẫn luôn có những ký ức đẹp để ôm ấp trong lòng.

Tết này, dù ở đâu, chỉ cần lòng ta an yên, mọi nơi đều có thể trở thành quê nhà.


No comments:

Post a Comment