Saturday, March 1, 2025

NẮNG THÁNG BA

Tháng Ba về, những bông hoa gạo đỏ rực như những đốm lửa nhỏ, thắp sáng cả khoảng trời yên bình. Trên triền đồi, dưới tán cây gạo già, một thiếu nữ trong tà áo yếm truyền thống nhẹ bước, đôi tay nâng niu những cánh hoa như nâng niu một miền ký ức xa xăm.

Có lẽ, nàng cũng giống như loài hoa ấy—rực rỡ nhưng không phô trương, dịu dàng mà vẫn kiên cường giữa những đổi thay của đất trời. Mái tóc vấn khăn xanh, đôi môi thoáng nở một nụ cười, nhưng trong ánh mắt lại ẩn chứa chút gì đó man mác—là nỗi niềm của một thời thiếu nữ, hay là chút vấn vương của mùa hoa gạo đã từng đi qua bao năm tháng?

Hoa gạo—loài hoa của những câu chuyện xưa cũ, của những ngày quê hương bình dị. Người ta vẫn bảo, cứ mỗi khi hoa gạo nở, làng quê lại bước vào mùa giáp hạt, là mùa của những mong chờ và hy vọng. Và nàng—cô gái đang bước đi trong nắng tháng Ba—có lẽ cũng đang chờ đợi một điều gì đó, một giấc mơ vẫn chưa gọi tên.

Những cánh hoa rụng đầy trên nền cỏ xanh, như những dòng ký ức vương vấn theo thời gian. Có bông hoa vừa rơi xuống tay áo nàng, khẽ chạm vào đầu ngón tay mềm mại. Nàng nhẹ nhàng nhặt lấy, áp lên lòng bàn tay như một lời hẹn ước với mùa xuân.

Xa xa, núi rừng vẫn trầm mặc, gió vẫn thì thầm những bản nhạc không lời của thiên nhiên. Và dưới gốc cây gạo, thiếu nữ vẫn lặng yên như một nét chấm phá dịu dàng giữa bức tranh tháng Ba…

Nắng tháng ba, gọi gió về,
Gạo hoa chín đỏ ven lề thời gian.
Nàng đi trong nắng dịu dàng,
Yếm tươi phất nhẹ, mơ màng hồn quê.

Bàn tay nhặt cánh hoa thề,
Mà lòng chẳng biết gửi về nơi đâu.
Mây bay vắt vẻo ngang cầu,
Gió đưa hương cũ nhuộm màu nhớ thương.

Nắng tháng ba, má vấn vương,
Nàng như nét vẽ giữa đường mùa xuân.
Mắt huyền dịu nét thanh tân,
Cành hoa rung nhẹ, tình ngân giữa trời.

Ai đi ngang lối chẳng rời,
Bởi màu hoa gạo, bởi người hay hoa?
Nắng tháng ba, mộng hiền hòa,
Nàng như đứng đó, dịu dàng cùng xuân.

Sông quê lặng sóng bâng khuâng,
Nhánh hoa soi bóng rũ chân bên thềm.
Câu hò ai vọng giữa đêm,
Chở đầy ký ức qua miền tuổi thơ.

Ngọn đồi gió thổi vu vơ,
Vạt hoa gạo cháy bên bờ nhớ nhung.
Lối về năm tháng đi cùng,
Mà nghe chân bước ngập ngừng tim ai.

Bầu trời vẽ nét mực phai,
Sắc hoa thắp lửa miệt mài tháng năm.
Bóng nàng nghiêng dưới trăng rằm,
Tháng Ba in dấu trăm năm vẫn còn.

Mùa hoa rực rỡ chờ mong,
Đỏ tươi một góc tình nồng chưa phai.
Dẫu cho năm tháng miệt mài,
Hoa kia vẫn nở, vẫn hoài đợi ai…


No comments:

Post a Comment

  • Mai Xa Cách
    Thơ: Bác Từ Nhạc: Vĩnh Phúc Trình bày: Anh Nguyên Xin được giới thiệu bài thơ Mai Xa Cách của Bác Từ do Vĩnh Phúc phổ nhạc và Anh Nguyên trình...