Bình yên chẳng phải là một nơi chốn cụ thể, mà là trạng thái của tâm hồn, là lúc ta cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng như gió thoảng, chẳng vướng bận điều chi.
Bình yên là sáng mai thức dậy, nhìn thấy ánh nắng len qua kẽ lá, nghe tiếng chim ríu rít ngoài hiên nhà. Ta khẽ hít hà cái không khí trong lành của buổi sớm mai, lòng thấy dịu nhẹ như vừa gỡ bỏ được gánh nặng của ngày hôm qua.
Bình yên là khi ta biết cách lắng nghe bản thân mình. Không cần chạy theo những bon chen ngoài kia, chẳng cần cố tỏ ra mình mạnh mẽ hay hơn thua với đời. Chỉ cần ngồi xuống, nhấp ngụm trà nóng, nhìn xa xăm, để mọi thứ trôi qua một cách tự nhiên nhất.
Bình yên là khi ta biết đủ. Biết đủ với những gì mình đang có, biết trân quý những người ở bên cạnh. Là khi biết rằng không phải giàu sang, danh vọng mới là hạnh phúc. Đôi khi, chỉ cần một bữa cơm đơn sơ với người thân, một cái ôm thật chặt hay lời động viên nhẹ nhàng cũng đủ làm trái tim mình ấm áp.
Bình yên là khi ta thôi trách móc quá khứ và không quá lo nghĩ về tương lai. Là khi ta biết rằng hạnh phúc không phải là đích đến, mà là những phút giây hiện tại ta đang sống.
Với tôi, bình yên là khi được ngồi cạnh người thân yêu, nghe họ kể chuyện ngày xưa. Là khi được trở về nhà sau ngày dài vất vả, mở cửa thấy đèn nhà sáng rực, biết rằng nơi đó có người đợi mình về. Bình yên là khi nắm tay mẹ, khẽ bảo: "Con thương mẹ nhiều lắm."
Bình yên là khi hiểu rằng: Cuộc đời này ngắn lắm, ta hãy sống thật trọn vẹn với những gì đang có. Đừng lãng phí thời gian vào những điều không đáng. Hãy cứ mỉm cười, bước chậm lại và tận hưởng vẻ đẹp giản dị của cuộc sống này...
Mây trôi lững thững giữa trời xanh,
Gió khẽ reo vui lướt lá cành.
Dưới nắng hạ vàng lòng dịu lại,
Bình yên đâu phải kiếm đâu quanh.
Đồng xanh lúa mượt ngát hương thơm,
Giếng nước sân nhà bóng liễu ôm.
Khói bếp lững lờ bay xao xuyến,
Nhớ quê thương lắm dáng mẹ còm.
Thời gian như nước chảy xuôi dòng,
Cảnh cũ người xưa thoáng hư không.
Trăm nỗi buồn vui rồi cũng tắt,
Chỉ lòng nhân hậu mãi sáng trong.
Mai nở vàng tươi đón ánh hồng,
Ngàn chim ríu rít gọi xuân nồng.
Gió xuân phơi phới lòng say đắm,
Vạn vật hồi sinh rạng sắc hồng.
Nghĩa sâu tình trọng trải năm dài,
Gian khó cùng nhau chẳng ngại ai.
Một cốc trà thơm ngồi đối ẩm,
Đủ đầy chân thật, dạ thảnh thơi.
Bình yên không phải là đích đến xa xôi, mà là trạng thái khi tâm hồn ta an nhiên giữa những bộn bề của cuộc sống. Đó là khi ta biết hài lòng với hiện tại, trân trọng những người thân yêu và đủ mạnh mẽ để buông bỏ muộn phiền. Bình yên đến từ những điều giản dị nhất: một ánh hoàng hôn rực rỡ, một tách trà thơm, hay một nụ cười thật lòng. Hãy sống chậm lại, lắng nghe bản thân và thả trôi những điều không đáng bận tâm. Bởi cuối cùng, bình yên chính là món quà quý giá nhất mà ta có thể dành tặng cho chính mình.
No comments:
Post a Comment