Tác giả: Từ Thức
Đôi khi ta nhìn lại mình, rồi chợt đấm ngực, ngước mắt lên trời mà than: “Lỗi tại tôi!” Một câu nói tưởng chừng như đùa nhưng lại phản ánh rất thật về những khoảnh khắc tự trách, tự vấn trong cuộc đời mỗi người.
Ta từng hối hận vì những quyết định sai lầm. Có lần, ta đã nói những lời không nên nói, làm những việc không nên làm. Chẳng hạn, trong lúc nóng giận, ta nặng lời với một người thân yêu, để rồi sau đó, khi cơn giận qua đi, ta ngồi lặng người và thầm nhủ: "Sao mình lại nói như thế?" Nhưng đôi khi, những lời nói ra rồi như nước đổ đi, có muốn thu lại cũng không được nữa.
Ta cũng từng tiếc nuối vì những cơ hội đã để vuột mất. Nhớ ngày đó, ta từ chối một chuyến đi chơi chỉ vì công việc quá bận, để rồi sau này, khi người bạn rủ rê năm ấy đã đi xa mãi, ta mới nhận ra rằng có những khoảnh khắc nếu không nắm lấy thì sẽ chẳng bao giờ quay lại. “Lỗi tại tôi…” – câu nói bật ra trong lòng, nhưng cũng chẳng thể thay đổi được gì nữa.
Rồi có những lúc, ta tự trách bản thân vì quá tin người, để rồi bị lừa gạt, bị tổn thương. Một người bạn mà ta đã giúp đỡ hết lòng, cuối cùng lại quay lưng, thậm chí còn làm ta đau. Ta tức giận, ta buồn bã, nhưng cuối cùng, ta lại tự hỏi: "Có phải do mình quá ngây thơ không?" Và rồi, ta lại lắc đầu, thở dài: “Lỗi tại tôi…”. Nhưng thực ra, tin người không phải là lỗi, mà là vì ta đã quá kỳ vọng vào lòng tốt của ai đó.
Không ít lần, ta nhìn lại quãng đường đã đi qua và chợt thấy mình đã từng phí hoài bao nhiêu thời gian vào những điều vô nghĩa. Những ngày tháng lo sợ về những lời phán xét của thiên hạ, những đêm dài mất ngủ chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt không đáng. Những năm tháng chạy theo những điều phù phiếm, để rồi khi dừng lại, ta chợt nhận ra: hạnh phúc chưa bao giờ ở đâu xa, nó vốn dĩ nằm trong những điều giản dị mà ta đã vô tình bỏ quên.
Nhưng sau tất cả, “Lỗi tại tôi” không phải là một câu nói để dằn vặt bản thân, mà là một lời nhắc nhở để ta biết sửa sai, để sống tốt hơn. Ta nhận lỗi không phải để tự trách, mà để tự thay đổi.
Nếu ta đã từng lỡ lời, hãy học cách kiềm chế. Nếu ta từng bỏ lỡ cơ hội, hãy mạnh dạn nắm bắt những cơ hội mới. Nếu ta từng bị lừa dối, hãy học cách đặt niềm tin đúng chỗ. Và nếu ta từng sống vì người khác quá nhiều, hãy học cách sống cho chính mình.
Vậy nên, mỗi lần lỡ miệng nói “Lỗi tại tôi…”, đừng chỉ than thở rồi để đó. Hãy lấy đó làm động lực để trưởng thành hơn, khôn ngoan hơn, và quan trọng nhất, sống một cuộc đời đáng giá hơn.
Đấm ngực, ngước mắt, buông lời: "Tại tôi!"
Năm xưa lỡ nói một lời,
Giờ đây day dứt, ai người thứ tha?
Một lần lỡ bước chân qua,
Bây giờ ngoảnh lại xót xa ngập lòng.
Có khi bỏ lỡ tấm lòng,
Người đi mãi mãi, tiếc không kịp rồi.
Lỗi vì năm tháng xa xôi,
Bận lo cơm áo, đánh rơi ân tình.
Lỗi vì đã quá đa tình,
Tin yêu một kẻ vô minh lỡ làng.
Lỗi vì mãi sống vội vàng,
Để khi ngoảnh lại hoang mang tháng ngày.
Lỗi vì chẳng biết buông tay,
Giữ hoài một bóng đã đầy hư không.
Lỗi vì chẳng giữ tấm lòng,
Để ai đó khóc trong vòng đêm đen.
Lỗi vì câu nói vô duyên,
Làm ai tổn thương triền miên tháng ngày.
Lỗi vì cứ mãi mê say,
Những điều hư ảo, đắng cay muộn màng.
Lỗi vì chẳng sống đàng hoàng,
Hôm nay tỉnh mộng ngỡ ngàng, trách ai?
Lỗi vì quá sợ chông gai,
Để cơ hội đến rồi bay mất rồi.
Lỗi vì cứ mãi nghĩ ngơi,
Thời gian chẳng đợi một người nào đâu.
Lỗi tại tôi đó, nguyện cầu,
Từ nay sống tốt để đâu lỗi lầm.
Cuộc đời vốn không hoàn hảo, và ai trong chúng ta cũng từng có lúc phạm sai lầm, từng tự trách mình với câu “Lỗi tại tôi…”. Nhưng quan trọng là sau mỗi lần nhìn lại, ta biết rút kinh nghiệm, biết sửa đổi để sống tốt hơn. Thay vì dằn vặt bản thân, hãy xem đó là bài học để trưởng thành, để biết trân trọng hiện tại và yêu thương nhiều hơn.
Cảm ơn bạn đã dành thời gian đọc/nghe những dòng này. Hy vọng rằng mỗi chúng ta đều có thể nhìn nhận quá khứ bằng sự bao dung, bước tiếp với trái tim rộng mở, và sống một cuộc đời không hối tiếc.
Hãy sống ngay, sống thật, sống tự tâm!
Chúc bạn bình an và hạnh phúc trên hành trình của chính mình!
No comments:
Post a Comment