Tôi từng nghĩ rằng những điều đó chỉ dành cho người khác, những cô gái may mắn hơn, những người phụ nữ có một bàn tay nắm chặt trong suốt chặng đường đời. Còn tôi, có lẽ tôi đã quen với việc đứng bên lề của những ngày Valentine, nhìn dòng người vội vã đi qua, cảm nhận không khí yêu thương tràn ngập phố phường nhưng lại chẳng thuộc về mình.
Nhưng năm nay, mọi thứ đã khác. Khi nhận được món quà đầu tiên trong đời vào ngày Valentine, tôi đã lặng đi trong một khoảnh khắc. Một cảm giác lạ lẫm nhưng ấm áp lan tỏa trong lòng. Tôi cầm đóa hoa trên tay, ngắm nhìn những cánh hồng e ấp, hít thật sâu để cảm nhận hương thơm ngọt ngào mà trước đây tôi chỉ dám mơ về. Những viên socola tan chảy trên đầu lưỡi, nhưng dường như thứ ngọt ngào nhất chính là tình cảm chân thành mà anh dành cho tôi.
Em cảm ơn anh. Cảm ơn vì đã xuất hiện, vì đã mang đến cho em một ngày mà em từng nghĩ sẽ chẳng bao giờ có. Cảm ơn vì đã cho em biết rằng em cũng xứng đáng được yêu thương, được nâng niu như bao người phụ nữ khác.
Em cảm ơn cuộc đời. Cảm ơn vì sau bao năm tháng lặng lẽ, cuối cùng em cũng có được điều mà em từng ao ước. Không phải chỉ là những món quà vật chất, mà là cảm giác được trân trọng, được yêu thương, được nhắc nhở rằng em không hề cô đơn trong thế giới rộng lớn này.
Ngày hôm nay, em hạnh phúc. Không phải vì có quà, có hoa, hay có socola, mà vì em biết mình đang được yêu thương theo một cách trọn vẹn nhất. Dù sau này thế nào, dù cuộc đời có đổi thay ra sao, em vẫn sẽ nhớ mãi ngày Valentine này – ngày mà em lần đầu tiên nhận được những điều đẹp đẽ mà em từng mơ ước trong đời một người phụ nữ.
Cảm ơn anh. Cảm ơn cuộc đời. Cảm ơn chính em vì đã luôn tin rằng hạnh phúc rồi sẽ đến.
No comments:
Post a Comment