Người ngoài nhìn vào chỉ biết đứng hình, không hiểu mình đang đóng vai gì trong vở kịch cảm xúc này. Có lúc tưởng mình là người đi nước cờ giỏi, ai ngờ hóa ra chỉ là con tốt thí trên bàn cờ người ta. Dù cố giải mã, ta vẫn lạc lối giữa những quân cờ di chuyển không theo bất cứ quy luật nào.
Thế nhưng, nghĩ kỹ lại, có lẽ chính sự khó hiểu này lại làm con người trở nên thú vị. Ai cũng như quân xe đi thẳng, quân pháo bay qua đầu, thì đời hóa nhàm chán biết bao. Đôi khi, chính những lúc lạc lối trong suy nghĩ của người khác lại dạy ta bài học về sự kiên nhẫn và khả năng ứng biến. Thay vì cố gắng đoán nước cờ, có lẽ điều ta cần làm chỉ là mỉm cười, thả lỏng, và tận hưởng "ván cờ cảm xúc" đầy bất ngờ này.
Thế đấy, con người có thể khó hiểu thật, nhưng nếu không có những phút giây rối rắm như vậy, làm gì có chuyện để kể, để nghĩ, và để… cười!
No comments:
Post a Comment