Tháng Hai ghé qua, mang theo chút gió xuân dịu dàng, chút nắng ấm len lỏi trên những tán cây, và cả những rung động nhẹ nhàng trong lòng người. Là tháng ngắn nhất trong năm, nhưng lại chất chứa biết bao cung bậc cảm xúc, nhất là khi Ngày lễ Tình nhân hiện diện trong từng góc phố, len lỏi vào từng con tim.
Kiếp người như gió thoảng mây,
Bể dâu xoay chuyển tháng ngày đổi thay,
Hồng trần vạn nẻo ai hay,
Bèo trôi nước chảy, thân này về đâu?
Thân phận con người cũng như những chiếc lá mùa xuân, có kẻ rực rỡ trong ánh nắng, có người lặng lẽ cuốn theo những cơn gió vô định. Có những trái tim may mắn tìm được bến đỗ bình yên, có những tâm hồn vẫn mãi bơ vơ giữa dòng đời rộng lớn. Nhưng dẫu thế nào, ai cũng mong có một bàn tay nắm chặt, một bờ vai để tựa vào khi ngày tháng dần qua.
Tình yêu trong tháng Hai cũng như những cánh hoa đầu xuân – lúc rực rỡ, lúc mong manh. Có người hạnh phúc trong vòng tay yêu thương, có kẻ lặng lẽ đứng bên lề, nhìn cuộc đời trôi qua với chút dư vị ngọt ngào pha lẫn đắng cay. Tình yêu vốn không có mẫu số chung, cũng như thân phận con người là những mảnh ghép chẳng bao giờ trọn vẹn trong bức tranh rộng lớn của cuộc đời.
Tháng Hai gió nhẹ thoảng hương,
Valentine đến, má hường thêm xinh,
Tay trong tay, mắt lung linh,
Hẹn thề trọn kiếp, chung tình bên nhau.
Ngày lễ Tình nhân, có kẻ háo hức mong chờ, có người giấu nỗi buồn trong lòng. Có người nâng niu đóa hồng rực rỡ, có người chỉ lặng lẽ nhìn thế gian hạnh phúc rồi mỉm cười. Nhưng dù thế nào, tình yêu vẫn là thứ cảm xúc đẹp đẽ nhất mà con người có thể trải nghiệm, dù là trong nụ cười hay trong nước mắt.
Tháng Hai trôi qua như một bản tình ca ngắn ngủi. Hạnh phúc hay cô đơn, trọn vẹn hay dở dang, cuối cùng rồi cũng chỉ là những mảnh ghép trong hành trình cuộc đời. Điều quan trọng không phải là có ai bên cạnh trong ngày lễ này, mà là trái tim có còn giữ được niềm tin vào tình yêu hay không.
Trăm năm duyên mỏng tựa sương,
Hợp tan như mộng, vấn vương một thời,
Hồng trần ai nắm được trời,
Tình sâu hay nhạt cũng rời tay không.
Vậy nên, nếu tháng Hai này bạn có một bàn tay để nắm lấy, hãy trân trọng. Nếu chỉ có một mình, hãy cứ mỉm cười. Bởi tình yêu không chỉ tồn tại trong một ngày lễ, mà ở trong từng khoảnh khắc chúng ta biết yêu thương chính mình và những người xung quanh.
No comments:
Post a Comment