Người xưa gọi vợ là "bà xã" mà không phải là "bà huyện" hay "bà tỉnh" thực ra có lý do hết sức thú vị. Để lý giải điều này, ta phải quay ngược thời gian, lật lại từng trang sử của những câu chuyện gia đình từ ngàn xưa đến nay.
Trước hết, chữ "xã" trong từ "bà xã" không đơn thuần chỉ là một cấp hành chính, mà còn mang ý nghĩa gần gũi, thân thương. Ngày xưa, mỗi xã là một cộng đồng nhỏ bé, nơi mọi người sống quây quần như một đại gia đình. Và trong gia đình đó, ai là người quản lý chính? Không ai khác chính là vợ. Bà chính là người giữ ngọn lửa ấm áp trong tổ ấm, lo toan cơm nước, quán xuyến mọi việc từ trong nhà ra ngoài ngõ. Tóm lại, bà vợ chính là "xã trưởng" - người nắm quyền điều hành toàn bộ sinh hoạt trong nhà. Gọi là "bà xã" có lẽ vì thế!
Giả sử ngày xưa người ta gọi vợ là "bà huyện" thì nghe có vẻ quá... quan cách, xa cách. Mà nếu gọi là "bà tỉnh" thì càng xa vời hơn nữa, vì vợ mà ở "tỉnh" thì e là... khó giữ nhà. Còn nếu chẳng may gọi là "bà thành phố", thì chắc... gia đình sẽ bận bịu với các cuộc họp hành không hồi kết, chưa kể nỗi lo kẹt xe mỗi ngày! Thế nên, gọi vợ là "bà xã" vừa thân thương, vừa gần gũi mà lại đúng vai trò: Vợ là người cầm trịch trong nhà, từ chuyện nhỏ như con gà, cọng rau đến chuyện lớn như lễ lạt, giỗ chạp.
Ngẫm ra, đàn ông chúng ta có thể ra ngoài làm việc lớn, bàn chuyện đại sự, nhưng về nhà thì "quyền lực tối cao" vẫn nằm trong tay các bà xã. Đi làm thì tay vung kiếm, về nhà là phải khép nép "đầu đội trời, chân đạp đất mà mắt thì phải liếc xem bà xã đang... vui hay buồn". Thế mới nói, cái từ "bà xã" nghe đơn giản vậy thôi mà chứa đựng cả một triết lý sống hạnh phúc gia đình.
Có người bảo rằng: "Trong nhà, chồng là nóc nhà thì vợ chính là cột nhà." Nóc có thể cao, nhưng cột mà lung lay thì nóc đổ là cái chắc! Cho nên, các ông chồng chớ dại mà "huyênh hoang" quá mức, bởi "bà xã" tuy nhỏ bé nhưng là người giữ cái tổ ấm của mình luôn bền vững. Cứ nịnh vợ chút xíu, cười hiền lành chút xíu, khéo khéo "nằm vùng" dưới trướng bà xã thì đảm bảo cuộc đời lúc nào cũng yên ấm, ăn ngon ngủ kỹ, lâu lâu còn được thưởng thêm... một trận cười no nê vì những câu chuyện hóm hỉnh của "bà xã" nhà mình!
Những Cuộc Gọi Khẩn Cấp từ "BÀ XÃ"
Mấy ngày trước, chúng tôi đang ngồi lai rai với nhau. Không khí rôm rả, tiếng cười nói vang khắp bàn nhậu. Bỗng nhiên, điện thoại của anh bạn tôi reo lên.
"Alo... Anh đang ở đâu đấy?" – Giọng vợ anh ấy có vẻ nghiêm nghị.
Anh bạn tôi vừa rót bia vừa thản nhiên đáp:
"À anh đang nhậu với mấy thằng bạn thôi mà."
Đầu dây bên kia:
"Thế anh về nhà ngay nha, em nhờ chút việc!"
Anh bạn tôi liền bật chế độ "dạ dạ thưa thưa":
"Dạ dạ... bà xã anh về ngay đây!"
Rồi anh ấy cúp máy, đứng dậy tíu tít chào mọi người:
"Thôi bà xã kêu về rồi, mình đi trước nha anh em!"
Một ông bạn ngồi cạnh vỗ vai, cười hề hề:
"Ủa, sao mày nghe điện thoại mà ngọt ngào dữ vậy? Gọi 'bà xã' rồi còn dạ dạ như thằng nhỏ mới lớn bị mẹ gọi về ăn cơm là sao?"
Anh bạn tôi cười hề hề, rồi nói một câu bất hủ:
"Thì có xã mà không biết lo cho xã hội trong nhà thì sớm muộn cũng bị 'giải thể' thôi mấy ông ơi!"
Nguyên bàn nhậu cười nghiêng ngả, đúng là vừa "sợ vợ" mà vừa duyên dáng!
Tưởng là xong, ai ngờ chưa kịp cạn ly thêm ngụm nào thì...
Reng reng reng...
Một chiếc điện thoại khác lại vang lên. Lần này là anh bạn thứ hai. Anh ta nhấc máy với phong thái cực kỳ tự tin, giọng nói trầm ấm như người đàn ông bản lĩnh:
"Alo! Anh đang cùng anh em bàn chuyện lớn... chuyện đất nước... Quan trọng lắm nha bà xã!"
Đầu dây bên kia, một giọng nữ ngọt ngào cất lên, nhưng lại mang theo sức mạnh của... "sấm sét trong cơn mưa hè":
"Anh ơi, lớn gì thì lớn, chuyện này mới là chuyện đại sự!"
Anh bạn nhíu mày, thắc mắc:
"Ủa, chuyện gì mà lớn hơn chuyện quốc gia đại sự vậy bà xã?"
Chị vợ nhẹ nhàng... nhưng cực kỳ "sát thương":
"Ngày hôm nay là ngày... TRỨNG RỤNG đó anh!"
Anh bạn giật bắn mình, vội vàng bật dậy như lò xo, buột miệng la lên:
"Ối trời ơi! Bà xã ơi, anh về ngay đây!"
Vừa nói xong, anh ta hối hả xách áo chào vội anh em rồi phóng ra cửa như... vận động viên điền kinh nước rút.
Nguyên bàn nhậu cười nghiêng ngả. Một ông bạn vỗ đùi cười lớn:
"Trời đất ơi, mới nãy thì 'chuyện quốc gia đại sự', giờ thì cuống cuồng như đi 'hộ đê khẩn cấp'!"
Một ông khác thêm vào:
"Chuyện này mà chậm trễ là mất cơ hội vàng đấy nha!"
Rồi cả bàn cười rần rần, còn anh bạn tôi thì đã mất hút trên đường với tốc độ chẳng kém gì 'cơn gió lốc'.
Vậy nên, gọi vợ là "bà xã" vừa hợp lý, vừa đáng yêu, lại thể hiện sự trân trọng dành cho người giữ ngọn lửa yêu thương trong tổ ấm gia đình. Ai mà không muốn làm "xã viên" trong cái xã đầy ấm áp và hạnh phúc đó cơ chứ!
Trước hết, chữ "xã" trong từ "bà xã" không đơn thuần chỉ là một cấp hành chính, mà còn mang ý nghĩa gần gũi, thân thương. Ngày xưa, mỗi xã là một cộng đồng nhỏ bé, nơi mọi người sống quây quần như một đại gia đình. Và trong gia đình đó, ai là người quản lý chính? Không ai khác chính là vợ. Bà chính là người giữ ngọn lửa ấm áp trong tổ ấm, lo toan cơm nước, quán xuyến mọi việc từ trong nhà ra ngoài ngõ. Tóm lại, bà vợ chính là "xã trưởng" - người nắm quyền điều hành toàn bộ sinh hoạt trong nhà. Gọi là "bà xã" có lẽ vì thế!
Giả sử ngày xưa người ta gọi vợ là "bà huyện" thì nghe có vẻ quá... quan cách, xa cách. Mà nếu gọi là "bà tỉnh" thì càng xa vời hơn nữa, vì vợ mà ở "tỉnh" thì e là... khó giữ nhà. Còn nếu chẳng may gọi là "bà thành phố", thì chắc... gia đình sẽ bận bịu với các cuộc họp hành không hồi kết, chưa kể nỗi lo kẹt xe mỗi ngày! Thế nên, gọi vợ là "bà xã" vừa thân thương, vừa gần gũi mà lại đúng vai trò: Vợ là người cầm trịch trong nhà, từ chuyện nhỏ như con gà, cọng rau đến chuyện lớn như lễ lạt, giỗ chạp.
Ngẫm ra, đàn ông chúng ta có thể ra ngoài làm việc lớn, bàn chuyện đại sự, nhưng về nhà thì "quyền lực tối cao" vẫn nằm trong tay các bà xã. Đi làm thì tay vung kiếm, về nhà là phải khép nép "đầu đội trời, chân đạp đất mà mắt thì phải liếc xem bà xã đang... vui hay buồn". Thế mới nói, cái từ "bà xã" nghe đơn giản vậy thôi mà chứa đựng cả một triết lý sống hạnh phúc gia đình.
Có người bảo rằng: "Trong nhà, chồng là nóc nhà thì vợ chính là cột nhà." Nóc có thể cao, nhưng cột mà lung lay thì nóc đổ là cái chắc! Cho nên, các ông chồng chớ dại mà "huyênh hoang" quá mức, bởi "bà xã" tuy nhỏ bé nhưng là người giữ cái tổ ấm của mình luôn bền vững. Cứ nịnh vợ chút xíu, cười hiền lành chút xíu, khéo khéo "nằm vùng" dưới trướng bà xã thì đảm bảo cuộc đời lúc nào cũng yên ấm, ăn ngon ngủ kỹ, lâu lâu còn được thưởng thêm... một trận cười no nê vì những câu chuyện hóm hỉnh của "bà xã" nhà mình!
Những Cuộc Gọi Khẩn Cấp từ "BÀ XÃ"
Mấy ngày trước, chúng tôi đang ngồi lai rai với nhau. Không khí rôm rả, tiếng cười nói vang khắp bàn nhậu. Bỗng nhiên, điện thoại của anh bạn tôi reo lên.
"Alo... Anh đang ở đâu đấy?" – Giọng vợ anh ấy có vẻ nghiêm nghị.
Anh bạn tôi vừa rót bia vừa thản nhiên đáp:
"À anh đang nhậu với mấy thằng bạn thôi mà."
Đầu dây bên kia:
"Thế anh về nhà ngay nha, em nhờ chút việc!"
Anh bạn tôi liền bật chế độ "dạ dạ thưa thưa":
"Dạ dạ... bà xã anh về ngay đây!"
Rồi anh ấy cúp máy, đứng dậy tíu tít chào mọi người:
"Thôi bà xã kêu về rồi, mình đi trước nha anh em!"
Một ông bạn ngồi cạnh vỗ vai, cười hề hề:
"Ủa, sao mày nghe điện thoại mà ngọt ngào dữ vậy? Gọi 'bà xã' rồi còn dạ dạ như thằng nhỏ mới lớn bị mẹ gọi về ăn cơm là sao?"
Anh bạn tôi cười hề hề, rồi nói một câu bất hủ:
"Thì có xã mà không biết lo cho xã hội trong nhà thì sớm muộn cũng bị 'giải thể' thôi mấy ông ơi!"
Nguyên bàn nhậu cười nghiêng ngả, đúng là vừa "sợ vợ" mà vừa duyên dáng!
Tưởng là xong, ai ngờ chưa kịp cạn ly thêm ngụm nào thì...
Reng reng reng...
Một chiếc điện thoại khác lại vang lên. Lần này là anh bạn thứ hai. Anh ta nhấc máy với phong thái cực kỳ tự tin, giọng nói trầm ấm như người đàn ông bản lĩnh:
"Alo! Anh đang cùng anh em bàn chuyện lớn... chuyện đất nước... Quan trọng lắm nha bà xã!"
Đầu dây bên kia, một giọng nữ ngọt ngào cất lên, nhưng lại mang theo sức mạnh của... "sấm sét trong cơn mưa hè":
"Anh ơi, lớn gì thì lớn, chuyện này mới là chuyện đại sự!"
Anh bạn nhíu mày, thắc mắc:
"Ủa, chuyện gì mà lớn hơn chuyện quốc gia đại sự vậy bà xã?"
Chị vợ nhẹ nhàng... nhưng cực kỳ "sát thương":
"Ngày hôm nay là ngày... TRỨNG RỤNG đó anh!"
Anh bạn giật bắn mình, vội vàng bật dậy như lò xo, buột miệng la lên:
"Ối trời ơi! Bà xã ơi, anh về ngay đây!"
Vừa nói xong, anh ta hối hả xách áo chào vội anh em rồi phóng ra cửa như... vận động viên điền kinh nước rút.
Nguyên bàn nhậu cười nghiêng ngả. Một ông bạn vỗ đùi cười lớn:
"Trời đất ơi, mới nãy thì 'chuyện quốc gia đại sự', giờ thì cuống cuồng như đi 'hộ đê khẩn cấp'!"
Một ông khác thêm vào:
"Chuyện này mà chậm trễ là mất cơ hội vàng đấy nha!"
Rồi cả bàn cười rần rần, còn anh bạn tôi thì đã mất hút trên đường với tốc độ chẳng kém gì 'cơn gió lốc'.
Vậy nên, gọi vợ là "bà xã" vừa hợp lý, vừa đáng yêu, lại thể hiện sự trân trọng dành cho người giữ ngọn lửa yêu thương trong tổ ấm gia đình. Ai mà không muốn làm "xã viên" trong cái xã đầy ấm áp và hạnh phúc đó cơ chứ!
No comments:
Post a Comment