Friday, February 9, 2024

Mộng Chiều Xuân

Ca khύc “Mộng Chiều Xuân”, một sάng tάc nổi tiếng cὐa nhᾳc sў Ngọc Bίch, (hình - chân dung nhạc sĩ Ngọc Bích thời trẻ) viết từ đầu thập niên 50. Ca khύc được viết theo điệu Tango rất dễ thưσng, ca từ nghe rất du dưσng và êm άi. Về hoàn cἀnh sάng tάc ca khύc này thὶ thật sự không một ai ngoài nhᾳc sῖ Ngọc Bίch được biết cἀ. Bởi vὶ cố nhᾳc sῖ Ngọc Bίch cό một đời sống khе́p kίn, ông không chia sẻ điều gὶ ngay cἀ với những nhᾳc sῖ chσi thân với ông nhất. Ông gần như không tâm sự với ai, về phần đời tὶnh cἀm riêng cὐa mὶnh. Ông cῦng không tiết lộ với ai về linh hồn hay nguồn cἀm hứng từ người nữ hoặc mối tὶnh nào, mà ông đᾶ để lᾳi cho hôm nay trong những tάc phẩm cὐa ông.

Một câu chuyện rất xưa cũ được người em gái của tác giả “Mộng chiều xuân” kể rằng:

“Anh Bích tôi sáng tác không nhiều. Nhưng nhan đề ca khúc nào của anh tôi, nếu không có chữ “mộng”, thì cũng có chữ “mơ”, và gần như quá nửa những sáng tác ấy, có chữ “chiều”. Ngày xưa, có lần tôi đã hỏi anh Bích tôi rằng, tại sao anh thích mấy chữ đó quá vậy? Bộ anh không thể lựa cho nhan đề nhạc của anh một chữ nào khác hay sao? -- Thì mặt anh tôi sa sầm xuống. Anh tôi trả lời tôi bằng cái nhìn lặng lẽ, chịu đựng, cố hữu. Cái nhìn lặng lẽ của anh ấy khiến tôi bắt rùng mình. Từ đó, không bao giờ tôi dám có một lần hỏi thêm. 

“Tôi nhớ đâu khoảng một hai ngày trước 30 tháng 4, giữa lúc Saigon cực kỳ hỗn loạn, chúng tôi nhận được một bức thư tay, gửi cho anh Bích, do ai đó đem tới tận nhà. Khi đó anh Bích đã đi mất tiêu. Cá nhân tôi cũng không hy vọng gì gặp lại được anh ấy. Tuy nhiên, tôi vẫn nghĩ cần biết lá thư nói gì. Nên cuối cùng tôi là người đọc lá thư đó. 

“Đó là lá thư của một người đàn bà tên Xuân, viết rất vắn tắt, nên không rõ nghĩa lắm. Đại ý bảo anh Bích tôi ở lại chờ bà ấy. Mọi chuyện đã đổi khác. Đã tới lúc chúng ta có thể sống đời sống thật chứ không còn là giấc mơ nữa...” 

“Nhiều năm sau, gặp lại anh Bích tôi ở Mỹ, tôi kể lại câu chuyện và cho anh biết, tôi vượt biên, bị cướp tất cả, ngay quần áo cũng không còn, nói chi bức thư của anh ấy... Anh tôi im lặng. Tôi nghĩ anh thông cảm cho hoàn cảnh của tôi.

“Nhưng chẳng vì thế mà anh nói với tôi một lời nào, về người đàn bà kia. 

“Vì thế, trước vong linh anh tôi ở đây hôm nay, tôi không dám thêm thắt điều gì... Tôi muốn nói tôi không biết, có phải đó là người đàn bà trong những bản nhạc của anh tôi hay không!” 

Gió chiều thầm vương bao nhớ nhung
Người yêu thoáng qua trong giấc mộng
Vui nguồn sống mơ
Những ngày mong chờ
Trách ai đành tâm hững hờ

Mối tình đầu xuân ai thấu chăng?
Lòng tha thiết vương theo tiếng đàn
Mơ đời ái ân những ngày phong trần
Sống trong mộng đẹp ngày xuân

Ngây thơ giáng huyền đến trong mơ
Lòng anh bớt sầu
Mộng vàng phút tan theo gió chiều
Biết em về đâu

Hãy trả lời lòng anh mấy câu
Tình duyên với em trong kiếp nào
Xuân còn thắm tươi
Anh còn mong chờ
Ái ân kẻo tàn ngày mơ!

No comments:

Post a Comment

  • Mai Xa Cách
    Thơ: Bác Từ Nhạc: Vĩnh Phúc Trình bày: Anh Nguyên Xin được giới thiệu bài thơ Mai Xa Cách của Bác Từ do Vĩnh Phúc phổ nhạc và Anh Nguyên trình...