Tuesday, January 28, 2025

KHI MỚI QUEN

Khi mới quen em, ta ngỡ như bước vào một giấc mơ ngọt ngào. Em hiện ra như một nàng tiên nữ giữa đời thường, nhẹ nhàng, tinh khôi, dịu dàng trong từng ánh mắt, từng nụ cười. Giọng nói em ấm áp như tiếng đàn trong đêm vắng, làm xao động cả những khoảng lặng sâu nhất trong lòng ta.

Ta đã tin rằng có những điều vĩnh cửu, rằng yêu thương này sẽ không bao giờ phai nhạt. Ta nâng niu từng khoảnh khắc bên em, từng câu chuyện giản đơn cũng hóa thành kỷ niệm đẹp đẽ. Nhưng thời gian vô tình, và con người cũng đổi thay. Tiên nữ ngày nào giờ chẳng còn thuộc về ta nữa.

Có lẽ ta đã quá si mê, quá tin tưởng vào những điều huyễn hoặc. Nhưng dù sao đi nữa, em vẫn là một hồi ức đẹp, một ký ức mà ta trân trọng. Dù cuộc đời đưa đẩy em đi xa, dù ta chẳng thể níu giữ, ta vẫn mỉm cười chúc em hạnh phúc.

Bởi vì, có những người dù không còn bên cạnh, nhưng mãi mãi là một phần trong những ngày tươi đẹp nhất của ta.


Khi mới quen em tựa ánh trăng ngà,
Mắt long lanh, giọng cười như tiếng nhạc.
Dịu dàng quá, lòng ta như kẻ lạc,
Chẳng biết say từ lúc tự bao giờ.

Em bước đến như một giấc mơ thơ,
Áo trắng bay, nhẹ nhàng trong gió sớm.
Giọng em ấm như bài ca mùa chớm,
Khiến lòng ta thao thức mãi không nguôi.

Tưởng rằng em mãi mãi sẽ ngọt thôi,
Như ánh nắng dịu dàng trong ngày mới.
Nhưng ai ngờ bao lời yêu vời vợi,
Cũng nhạt dần theo năm tháng xa xôi.

Mắt môi em giờ chẳng giống hôm rồi,
Chẳng còn ánh long lanh như ngày trước.
Những ân tình ta từng mong nâng bước,
Giờ chông chênh như chiếc lá thu rơi.

Ta hoài nghi hay chính gió đổi dời,
Hay tại ta quá si tình ngây dại?
Những lời yêu ngày xưa từng đọng lại,
Bay về đâu chẳng còn dấu tích gì.

Nhìn lại em, ta tự hỏi còn chi,
Cô tiên nữ trong lòng ta ngày ấy?
Hay chỉ là một vầng trăng trôi vậy,
Thoáng lung linh rồi chìm giữa màn đêm.

Nhưng em ơi, dù tình đã êm đềm,
Ta vẫn giữ chút gì trong ký ức.
Một thuở ấy, tim từng vang rạo rực,
Khi mới quen em – như một giấc mơ.

Dẫu biết rằng chẳng thể níu duyên tơ,
Ta vẫn chúc em một đời hạnh phúc.
Dù em hóa mây trôi theo gió mục,
Cũng từng là nàng tiên nữ ta yêu.

Ngày tháng cũ như giấc mộng phiêu diêu,
Thoáng chốc qua, còn gì đâu vương vấn.
Một ánh mắt, một nụ cười hương phấn,
Giờ xa rồi, chỉ còn lại hư không.

Ta lặng lẽ giữa phố thị mênh mông,
Nghe gió thoảng mang mùa yêu xưa cũ.
Lời hẹn ước một thời sao ấp ủ,
Giờ thành khói nhạt nhòa giữa trời xa.


No comments:

Post a Comment

  • Mai Xa Cách
    Thơ: Bác Từ Nhạc: Vĩnh Phúc Trình bày: Anh Nguyên Xin được giới thiệu bài thơ Mai Xa Cách của Bác Từ do Vĩnh Phúc phổ nhạc và Anh Nguyên trình...