Sunday, November 3, 2024

Giỗ mẹ anh bạn Hoàng

Tối qua, chúng tôi tề tựu đông đủ trong buổi giỗ mẹ của Hoàng, một dịp thân tình và lắng đọng. Trời còn sớm nên gia đình anh mới có khoảng mười người, nhưng chỉ mười phút sau, thân quyến và bạn bè cũng đến, rồi con số đã lên đến trên năm mươi người. Không gian ấm cúng dần phủ kín bởi tiếng trò chuyện râm ran và ánh nến lung linh. Sau đó, mọi người cùng ngồi lại, nghiêm trang trong phần đọc kinh cầu nguyện cho mẹ anh. Những lời kinh, tiếng cầu nguyện nhẹ nhàng vang lên, tạo nên bầu không khí thiêng liêng, cùng nhau tưởng nhớ và tri ân.

Sau phần cầu nguyện trang nghiêm, bữa tiệc thân mật bắt đầu, là dịp để mọi người rôm rả trò chuyện. Không khí vui vẻ tràn ngập khi ai cũng hào hứng kể về những kỷ niệm xưa cũ và cả câu chuyện mưa thu hôm nay. Cơn mưa bay lất phất làm ai cũng bị lấm ướt ít nhiều, người đội nón, kẻ cầm ô, tạo nên cảnh tượng “lỉnh kỉnh” nhưng rất thân thương. Chẳng mấy chốc, mọi người đã ngồi vào bàn, chờ đợi các món ngon sắp ra mắt. Trên bàn, đủ loại món ăn nóng hổi lần lượt được bày lên, mùi thơm lan tỏa khiến ai nấy đều hít hà, nuốt nước miếng chờ đợi.

Anh Hoàng, chủ nhà, đứng lên phát biểu đôi lời cảm ơn đến mọi người vì đã đến chia sẻ buổi giỗ mẹ anh. Lời cảm ơn giản dị nhưng chân thành, khiến bầu không khí thêm phần ấm áp. Ngay sau đó, bữa tiệc chính thức bắt đầu. Mọi người nâng chén chúc nhau, những câu chuyện và tiếng cười giòn giã khắp nơi. Mỗi món ăn không chỉ là hương vị mà còn là ký ức, là tình thân mà gia đình muốn gửi gắm đến tất cả. Trời có thể mưa, nhưng trong lòng mỗi người đều thấy ấm áp khi quây quần cùng nhau trong ngày đặc biệt này.

Ông bạn Hoàng này đúng là “có một không hai” trong làng đầu bếp. Có câu “ăn là sướng,” mà với Hoàng thì phải là “ăn sướng nhất” cơ! Mỗi lần Hoàng vào bếp, món gì cũng phải đạt tiêu chuẩn “xịn sò” nhất. Cùng một món, nhưng nếu là Hoàng nấu, y như rằng giá thành đội lên gấp ba, bởi anh chỉ dùng nguyên liệu mắc nhất, từ thịt bò nhập khẩu đến gia vị thượng hạng. Đụng đến món nào là Hoàng phải tìm cái “đỉnh” của nó, không chịu “kém sang” bao giờ. Đúng là “bản chất khó dời”! Ai bảo Hoàng tiết kiệm cho bữa ăn thì anh chỉ cười hì hì, bảo rằng “ăn là phải đáng!” Thế nên mình hay đùa với cha xứ là đừng bao giờ mời Hoàng làm đầu bếp cho nhà thờ, không khéo quỹ nhà thờ sẽ thành một dãy số 0 dài sọc!

Rồi cũng đến lúc chia tay, chúng tôi tạm biệt anh Hoàng trong không khí “đậm tình, đậm nghĩa.” Mỗi người một câu chào hỏi, mà rốt cuộc phải mất đến mười lăm phút mới ra nổi tới cửa! Ngoài trời mưa tí tách rơi, cứ như thêm phần nhấn nhá cho cảm xúc đong đầy của buổi tối. Đứng dưới mưa lất phất, ai nấy vừa chào vừa cười, tay vẫy tay, chân rón rén để tránh khỏi trơn trượt, tạo nên cảnh tượng khá hài hước. Đêm nay thật đặc biệt, không chỉ vì lời cầu nguyện trang trọng dành cho mẹ anh Hoàng, mà còn vì những giọt mưa bay lất phất—tạo thêm một kỷ niệm đáng nhớ và dễ thương cho đêm giỗ. Chắc chắn sẽ là buổi tối mà cả nhóm sẽ còn nhắc mãi!

No comments:

Post a Comment

  • Mai Xa Cách
    Thơ: Bác Từ Nhạc: Vĩnh Phúc Trình bày: Anh Nguyên Xin được giới thiệu bài thơ Mai Xa Cách của Bác Từ do Vĩnh Phúc phổ nhạc và Anh Nguyên trình...