Thursday, February 20, 2025

NGƯỜI ĐẾN KẺ ĐI

  – Dòng đời như một dòng sông

Cuộc đời này tựa như một con sông, lúc hiền hòa êm đềm, lúc cuộn trào dữ dội. Dòng nước chảy mãi không ngừng, mang theo những con thuyền nhỏ, chở trên mình những con người đến và đi. Ta gặp gỡ, thương yêu, thù hận, rồi chia xa. Có những người chỉ lướt qua như cơn gió thoảng, có những người in dấu trong tâm hồn ta mãi mãi.

Cuộc đời là chuỗi những cuộc hội ngộ và chia ly. Khi còn trẻ, ta dễ dàng tin rằng những người đến trong đời mình sẽ ở lại mãi mãi. Ta cho đi tất cả, yêu thương bằng cả trái tim mà không cần toan tính. Nhưng thời gian trôi qua, ta dần nhận ra rằng không ai có thể bên ta trọn vẹn suốt cả một đời. Có người chỉ đến để dạy ta một bài học, có người đến để trao ta một niềm vui ngắn ngủi, và cũng có người đến để khiến ta đau đớn đến tận cùng. Nhưng rồi tất cả cũng sẽ rời đi, theo cách này hay cách khác.

Những cuộc chia ly luôn để lại trong lòng ta một chút tiếc nuối. Có những người ra đi trong thanh thản, có những người rời xa để lại những vết thương không dễ gì lành lại. Ta từng trách móc số phận, từng oán hận những kẻ đã buông tay ta, từng nghĩ rằng có những điều không thể tha thứ. Nhưng rồi, khi ta đã trải qua đủ những thăng trầm, ta chợt hiểu rằng mọi sự gặp gỡ đều có lý do của nó. Người tốt cho ta yêu thương, kẻ xấu dạy ta bài học. Mỗi con người, dù ở lại hay ra đi, đều để lại trong ta một điều gì đó đáng trân trọng.

Có đôi lúc ta tự hỏi: "Tại sao người tốt lại ra đi sớm, còn kẻ xấu cứ mãi ở lại?" Nhưng ngẫm lại, ta hiểu rằng không ai ở đây mãi mãi, chỉ là thời điểm của mỗi người khác nhau. Người tốt đến để mang lại ánh sáng rồi rời đi, để lại trong ta những ký ức đẹp đẽ. Kẻ xấu xuất hiện như một bài học khắc cốt ghi tâm, để ta hiểu hơn về lòng người, về sự đổi thay của thế gian.

Cuộc sống không hoàn hảo, nhưng lại rất công bằng theo cách riêng của nó. Có những lúc ta thấy người ác sống ung dung, kẻ hiền lành lại chịu nhiều đau khổ. Nhưng nếu nhìn sâu hơn, ta sẽ nhận ra rằng nhân quả không bao giờ bỏ quên ai. Những điều tốt đẹp ta làm rồi sẽ được đáp lại bằng hạnh phúc, những tổn thương ta gây ra cho người khác rồi cũng sẽ quay trở lại. Đời là một vòng tròn, xoay vần trong quy luật nhân duyên.

Chúng ta không thể giữ mãi ai bên mình, cũng không thể ép ai yêu thương mình mãi mãi. Điều duy nhất ta có thể làm là sống thật trọn vẹn trong từng khoảnh khắc. Nếu ai đó đến, hãy trân trọng. Nếu ai đó đi, hãy mỉm cười. Không có cuộc gặp gỡ nào là vô nghĩa, không có cuộc chia tay nào là không có lý do.

Cuối cùng, đời người cũng chỉ là một hành trình. Trên con đường ấy, có người cùng ta bước đi một đoạn, có người đi mãi không trở lại. Nhưng dù thế nào, ta vẫn phải tiếp tục bước tiếp, bởi cuộc sống là một dòng chảy không ngừng. Hãy sống sao cho mỗi ngày đều ý nghĩa, để khi ai đó nhớ về ta, họ sẽ nhớ đến ta như một người đã từng yêu, từng sống, và từng mang đến những điều đẹp đẽ cho cuộc đời này.


Người đến như gió thoảng qua,

Mang theo nắng ấm, rồi xa chẳng ngờ.
Người đi bỏ lại bơ vơ,
Lời chưa kịp nói, tim chờ ai hay?

Có người như nắng ban mai,
Bên ta một thoáng, vội bay cuối trời.
Có người như gió thoảng thôi,
Chạm vào một chút, rồi rời xa nhanh.

Người tốt để lại màu xanh,
Kẻ xấu để lại mong manh vết sầu.
Nhân duyên chẳng thể dài lâu,
Hợp rồi tan đó, bể dâu kiếp người.

Hôm qua chung lối vui cười,
Hôm nay ngoảnh mặt như đời lạ nhau.
Ta thôi trách móc nỗi đau,
Cười trong duyên cũ, cúi đầu tiễn nhau.

Tình đời như nước qua cầu,
Bến nào neo giữ được đâu bóng người?
Người đi, kẻ đến, dòng đời,
Ai rồi cũng sẽ xa rời trần gian.

Thôi thì sống chẳng oán than,
Nhẹ như gió thoảng, thanh nhàn như sương.
Ai buồn, ai nhớ, ai thương,
Tất cả cũng chỉ như hương cuối trời.


No comments:

Post a Comment