Người ta thường nói: “Yêu là cảm xúc, thương là cảm nhận.” Yêu thoáng qua như một cơn gió nhẹ, làm lòng ta xao động, nồng nhiệt, nhưng cũng dễ dàng tan biến. Còn thương là một thứ gì đó âm thầm, lặng lẽ, đọng lại lâu dài trong tim, dù chẳng ồn ào nhưng lại bền bỉ đến khó ngờ.
Tình yêu như ngọn lửa rực cháy, mãnh liệt nhưng cũng dễ lụi tàn nếu không được nuôi dưỡng đúng cách. Khi yêu, ta say đắm, cuồng nhiệt, muốn cùng người ấy đi đến tận cùng thế giới. Nhưng yêu có thể thay đổi theo thời gian, cảm xúc có thể nhạt dần, và đôi khi chỉ còn lại những kỷ niệm. Còn thương lại khác, thương là khi ta hiểu rõ từng điểm tốt, điểm xấu của đối phương nhưng vẫn bao dung và chấp nhận. Thương là khi không còn những lời hứa hoa mỹ, nhưng có thể nắm tay nhau vượt qua bao giông tố cuộc đời.
Yêu có thể là những lời ngọt ngào, là những phút giây rạo rực khi gần nhau, nhưng thương là những hành động nhỏ bé mà chân thành. Một cốc trà ấm khi trời lạnh, một cái siết tay khi mệt mỏi, một ánh nhìn trìu mến giữa dòng đời vội vã—đó chính là thương.
Có lẽ vì thế mà nhiều người vẫn mãi đi tìm tình yêu rực rỡ, trong khi người hiểu chuyện chỉ mong một chữ "Thương" đủ ấm lòng cả đời. Vì cuối cùng, sau tất cả, ai cũng cần một người có thể cùng mình đi qua tháng năm dài, không phải bằng sự đam mê ngắn ngủi, mà bằng sự chở che, kiên nhẫn và thấu hiểu trọn đời.
Yêu là gió thoảng ngang trời,
Nhẹ bay, nhẹ đến, nhẹ rời bàn tay.
Thương là chút nắng đong đầy,
Len qua kẽ lá, ở đây suốt đời.
Yêu như cơn sóng chơi vơi,
Dập dìu biển động, một thời cuồng si.
Thương là con nước thầm thì,
Mải mê chảy mãi, chẳng đi lạc dòng.
Yêu là rực rỡ má hồng,
Môi cười, mắt biếc, tơ lòng vấn vương.
Thương là lặng lẽ đêm sương,
Gió lay khe khẽ, chẳng nương nhưng gần.
Yêu là lời hứa trăm năm,
Có khi vụt mất, âm thầm tàn phai.
Thương là nắm lấy bàn tay,
Dẫu cho bão tố chẳng sai hẹn thề.
Yêu là ánh sáng đam mê,
Đôi khi rực cháy rồi tàn như tro.
Thương là ngọn lửa âm no,
Nhẹ nhàng, lặng lẽ, nhưng cho ấm lòng.
Thôi thì chẳng ước yêu nồng,
Chỉ mong một chữ thương cùng bên nhau.
Dẫu cho năm tháng đổi màu,
Còn thương là đủ, chẳng cầu thêm chi.
No comments:
Post a Comment