Tuesday, April 8, 2025

THIÊN DUYÊN

Có những mối nhân duyên trong đời đến nhẹ như một làn gió thoảng. Không ồn ào, không phô trương, chỉ khẽ chạm một lần mà đủ để nhớ cả một đời. Người ta hay gọi đó là thiên duyên – duyên do trời định, chẳng ai sắp đặt, chẳng ai cưỡng cầu.

Có người ta gặp chỉ để đi ngang qua cuộc đời nhau, để lại chút dư hương rồi đi mất. Có người, dù chỉ thoáng thấy trong một khoảnh khắc, lại khiến tim mình rung lên mãi không nguôi. Người ấy có thể không đến cùng ta đến cuối đường đời, nhưng sự hiện diện của họ đã từng là ánh sáng nhỏ nhoi trong những ngày tăm tối nhất. Phải chăng đó là một mảnh thiên duyên, không vẹn toàn nhưng vẫn đáng quý?

Trời se duyên, gió thổi ngang đời
Hoa chưa nở đã vội rụng rơi
Người đi nhẹ bước như chưa đến
Để lại lòng ai một khoảng trời...

Thiên duyên không đến từ sự cố gắng, không phải là thứ ta có thể ép buộc hay chờ mong. Nó đến vào thời điểm chẳng ai ngờ, đôi khi là trong lúc trái tim đã nguội lạnh, đôi khi là khi ta chẳng còn tin vào hai chữ "định mệnh". Rồi bỗng nhiên, một ánh mắt, một nụ cười, một cái chạm nhẹ đủ làm lòng xao xuyến. Người đó khiến ta muốn bước chậm lại một chút, lắng nghe tiếng lòng mình nhiều hơn.

Nhưng không phải thiên duyên nào cũng đi cùng ta đến hết cuộc đời. Có những duyên nở rộ rồi lụi tàn, như hoa đào chỉ nở mỗi độ xuân về. Có những thiên duyên đến chỉ để dạy ta một bài học, cho ta một kỷ niệm, hay chỉ đơn giản là giúp ta nhận ra giá trị của sự yêu thương.

Tình cờ đâu phải chỉ là mơ
Mắt chạm mắt lòng bỗng ngẩn ngơ
Chữ duyên ai thả vào nhân thế
Gieo một lần, vương cả một thơ...

Người có duyên với nhau, dẫu muôn trùng cách trở vẫn gặp lại. Người không có duyên, dù ở gần kề cũng dễ lạc mất nhau trong những lần im lặng. Và rồi, sau tất cả, ta học được cách không tiếc nuối. Bởi duyên đến, hãy trân trọng. Duyên đi, xin mỉm cười tạ từ.

Trong cuộc sống, không phải lúc nào ta cũng hiểu vì sao lại gặp một người, vì sao lại yêu, vì sao lại xa. Nhưng nếu một ngày nào đó ta đủ bình an để nhìn lại, sẽ thấy tất cả đều là một phần của hành trình. Thiên duyên – dù ngắn hay dài, đủ đầy hay dở dang – vẫn là món quà của trời. Vẫn đáng để trân trọng. Vẫn đáng để khắc ghi.


No comments:

Post a Comment

  • Mai Xa Cách
    Thơ: Bác Từ Nhạc: Vĩnh Phúc Trình bày: Anh Nguyên Xin được giới thiệu bài thơ Mai Xa Cách của Bác Từ do Vĩnh Phúc phổ nhạc và Anh Nguyên trình...