Mỗi năm đi qua đều để lại dấu ấn riêng, tựa như một cuốn nhật ký dày cộm, ghi lại những giấc mơ chưa thành, những thành tựu khiến ta mỉm cười, và cả những giọt nước mắt rơi xuống trong những đêm dài trăn trở. Có những điều chúng ta giữ lại làm hành trang, nhưng cũng có những điều cần được buông bỏ, như cánh hoa úa cần rơi để nhường chỗ cho mầm non mới.
Năm cũ có thể đã mang đến những vấp ngã, những tổn thương không thể xóa nhòa, nhưng cũng nhờ đó, chúng ta học cách đứng dậy, mạnh mẽ hơn, và biết trân trọng hơn những điều nhỏ bé. Có lẽ điều quý giá nhất trong năm qua không phải là những gì ta có được, mà là những gì ta học được từ những gì đã mất đi.
Tiễn năm cũ, chúng ta cũng tiễn đi những muộn phiền, những âu lo và những điều không như ý. Hãy để mọi gánh nặng trôi xa cùng nhịp đếm của kim đồng hồ khi nó chạm đến giao thừa. Để khi năm mới gõ cửa, ta sẽ mở lòng đón chào với một tâm thế nhẹ nhàng, đầy hy vọng.
Hãy mỉm cười thật tươi, cảm ơn năm cũ đã dạy ta nhiều điều, và bước vào năm mới với niềm tin rằng mọi thứ sẽ tốt hơn. Bởi dù trời đông có lạnh lẽo đến đâu, mùa xuân vẫn luôn chờ phía trước, mang theo hơi ấm và ánh sáng của ngày mai.
Đường đời sỏi đá mồ hôi,
Vui vì nắng mới gọi mời ngày xanh.
Nhẹ lòng buông gánh mỏng manh,
Khép trang nhật ký, để dành niềm tin.
Xuân về thắm sắc bình minh,
Khởi đầu mới mẻ, an lành tháng năm.
No comments:
Post a Comment